Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 666:

Chương 666:Chương 666:
Chương 666:
Trái tim của Cố Bắc Từ liền run rẩy, trong đầu bỗng nhiên hiện lên những lời mà Diệp Khản nói ở trong mơ.
"Anh ấy vốn dĩ bởi vì Cố Bắc Từ mà lâm bệnh nặng, hiện giờ còn phải vì mạng của cái đồ rác rưởi này mà tự mình tạo mộng cho cô ta! Lão đại giờ trở thành đèn sắp cạn dầu rồi, chẳng lẽ cậu không nhìn ra sao?"
“Triệt ca ca! Anh làm sao vậy?”
Cảm giác bất an lập tức ập vào trong lòng, Cố Bắc Từ đột nhiên đẩy cửa vọt vào trong, vừa vặn trông thấy Đại Ma Vương đang cầm một chiếc khăn tay màu trắng che kín miệng lại, những ngón tay thon dài giờ phút này lại trắng bệch quá mức dọa người.
Trông thấy Cố Bắc Từ đột nhiên xông tới, trên mặt người đàn ông nhanh chóng hiện lên một vẻ mất tự nhiên, tầm mắt dừng lại ở trên đôi chân trống không của cô gái.
"Trên mặt đất lạnh."
Anh vừa nói, một bên đem dép của mình cởi ra, để cô đi vào, nhưng mà Cố Bắc Từ chỉ quan tâm tới chiếc khăn tay màu trắng trong tay anh, cô đoạt lấy rồi nhanh chóng mở ra xem.
May mắn... Ở trên khăn không có gì khác, không giống phim thần tượng, cứ ho là sẽ ra máu.
Cố Bắc Từ thở dài nhẹ nhõm một hơi, vừa rôi quả nhiên là gặp ác mộng, ác mộng đều là giả.
"Anh làm em sợ muốn chết, đã rạng sáng hai giờ mà sao anh vẫn còn không đi ngủ vậy?"
Cố Bắc Từ oán trách người đàn ông một câu, ánh mắt lại dừng ở trên hộp thuốc mà cô đã chuẩn bị trước đó, thân hộp trong suốt còn có thể nhìn thấy bên trong còn rất nhiều viên thuốc, hiển nhiên người nào đó đã vài ngày rồi không có động qua.
"Sao anh lại bởi vì bận làm việc mà quên không uống thuốc chứ!"
Sắc mặt Cố Bắc Từ lập tức trầm xuống, trưng ra bản mặt không vui chút nào, rót một cốc nước, sau đó lần lượt lấy các viên thuốc theo thứ tự mà đưa cho Đại Ma Vương.
"Ngoan ngoãn uống thuốc."
"Được.'
Trong ánh mắt của người đàn ông hiện lên một vẻ phức tạp, tuy rằng những thứ thuốc đó đã vô dụng với anh, nhưng mà chỉ cần Tiểu Bắc của anh vui vẻ, anh liên nguyện ý uống.
Cố Bắc Từ lo lắng nhìn chằm chăm vào khuôn mặt tái nhợt của Đại Ma Vương, thấp giọng hỏi.
"Có phải những thứ thuốc đó đã không có tác dụng nữa hay không? Ngày mai em lại tìm bác sĩ kiểm tra toàn diện cho anh một lần nữa đi, chúng ta lại kê đơn một lần nữa nhé."
"Không cần."
Người đàn ông duỗi tay bắt lấy lấy tay cô, khẽ lắc đầu.
"Một đoạn thời gian nữa Thư Tĩnh sẽ trở về, cô ấy sẽ mang thuốc đặc hiệu cho anh."
Đỗ Thư Tĩnh?
Nghe thấy cái tên này, Cố Bắc Từ theo bản năng nhíu chặt mày lại, sao ở nơi nào cũng có cô ta thế? Không phải cô ta học về thương nghiệp sao? Từ khi nào chuyển nghề sang làm bác sĩ vậy?
"Em mặc kệ, hiện tại thuốc đặc hiệu của anh chính là nhanh chóng đi nghỉ ngơi, đi thôi đi thôi, công việc vĩnh viễn không làm xong được, hiện tại đi ngủ."
Cố Bắc Từ một bên giả bộ hung ác mở miệng, một bên kéo Đại Ma Vương đi vê phía phòng ngủ. Khóe miệng của Hoắc Tư Triệt cong lên, để cô kéo anh ra khỏi thư phòng.
Đèn trong thư phòng "Bang" một tiếng liên đóng lại, không ai nhận ra rằng, ở trong thùng rác có một chiếc khăn giấy dính máu...
Tuy rằng Cố Bắc Từ miễn cưỡng mới ngủ được một lúc, nhưng mà cũng không ngủ được quá tốt, dẫn tới buổi sáng ngày hôm sau, cô đã ngủ gà ngủ gật tại lớp học đánh giá phim ở trường học điện ảnh.
Thật ra vẫn còn một tuân nữa mới tới cuộc so tài Vieira, cô vẫn còn nhiều thời gian chuẩn bị, đương nhiên lớp học hàng ngày cũng không thể bỏ được.
"Các bạn học, hôm nay chúng tôi muốn giới thiệu với mọi người một bộ phim điện ảnh siêu hại não nhưng cũng là bộ phim thây thích nhất, mọi người nhất định phải lên tinh thân mà chăm chú xem nhé, tiết sau nộp một bài luận phân tích một vạn chữ cho thầy, nếu ai viết không đủ cẩn thận... thời gian của học kỳ này liền...
Trên bục giảng, giáo sư cố ý dùng giọng điệu âm trầm mở miệng, Cố Bắc Từ lập tức tỉnh táo lại, vội vàng cầm lấy bút, chuẩn bị tùy thời ghi chép lại.
Lúc này, màn hình chiếu hạ xuống dưới, trong bộ phim liền xuất hiện tiêu đề trước tiên.
Kẻ đánh cắp giấc mơ ) .
Sao lại về giấc mơ nữa? Chẳng lẽ gân đây các giấc mơ có liên quan gì tới cô phải không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận