Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 860:

Chương 860:Chương 860:
Chương 860:
Trước đây Đỗ Thư Tĩnh là một cô gái dịu dàng, hiểu chuyện. Nhưng từ khi Cố Bắc Từ rời khỏi Phượng Hoàng, cô ta liền trở nên càng ngày càng... không nói rõ được nhưng khiến anh ta nổi da gà.
Anh ta đã từng đê cập chuyện này với Diệp Khản, mà Diệp Khản căn bản không nghĩ ngợi gì, còn nói anh ta nghĩ quá nhiều.
"Vậy được thôi, bây giờ tôi lấy tư cách quyên giám đốc Hoắc thị, ra lệnh dừng ngay cái thí nghiệm ngu xuẩn chết tiệt này lại! Sau đó giao A Triệt cho tôi, tôi nhất định sẽ tìm bác sĩ giỏi nhất để chữa khỏi cho anh ấy."
Đỗ Thư Tĩnh cương quyết nói, thậm chí còn bỏ qua Chiến Anh, nhìn lên màn hình, trong màn hình, vừa đúng lúc Cố Bắc Từ nắm tay Hoắc Tư Triệt, sắc mặt cô ta liền tối lại. "Các người biết rõ Cố Bắc Từ mang lại bao nhiêu phiên phức cho A Triệt, vậy mà còn để cô ta tiếp tục ở lại bên cạnh anh ấy? Các người làm vậy là muốn giết A Triệt sao?"
"Thư Tĩnh, tôi không có ý đó, đều là chủ ý của Chiến Anh! Cậu ta một mực làm theo cái ý tưởng nực cười này của lão đại, nếu không phải tôi xông vào, với tình thế ngàn cân treo sợi tóc lúc đó, có lẽ lão đại đã không xong rồi!"
Diệp Khản nhanh nhanh chóng chóng gạt bản thân mình ra, Chiến Anh bất mãn nhìn anh ta, trong lòng thâm mắng anh ta là kẻ phản quốc!
"Ngày mai...
Đỗ Thư Tĩnh không bình tĩnh mà mở miệng, đột nhiên trong màn hình, thấy Cố Bắc Từ vẻ mặt vui mừng ấn nút gọi.
"Người đâu! Triệt ca ca cử động rồi! Lông mi anh ấy có động đậy chút rồi!"
"Mẹ nó! Lão đại thực sự đã cử động rồi!"
Diệp Khản lao đến phía màn hình, hét lên kinh ngạc.
Dịch Đăng ngồi bên cạnh trợn tròn mắt, anh ấy mau chóng câm ống nghe bước ra ngoài trước.
"Tôi đã nói rồi, chỉ có Cố Bắc Từ mới có thể đánh thức được Hoắc Tư Triệt, ngu ngốc!"
Trong phòng bệnh đặc biệt, Cố Bắc Từ kích động một tay nắm tay Hoắc Minh Triệt, một tay ấn nút thông báo. Chưa đầy một phút sau, Dịch Đăng, Diệp Khản cũng những người khác cùng với y tá liền tới.
"Cố Bắc Từ, cô tránh ra đi! Để bác sĩ kiểm tra."
Diệp Khản không khách khí đẩy Cố Bắc Từ ra ngoài, đằng sau thì các y tá lại lân lượt chen lên, sau một phút, cô liên bị đẩy ra khỏi phòng.
"Cố tiểu thư, cô vẫn đang là bệnh nhân, nên về phòng của cô đi, không cân ở lại đây làm gì cho thêm phiền."
Chiến Anh nhìn Cố Bắc Từ với vẻ mặt lạnh lùng thờ ơ, nhưng trong lòng lại có chút lo lắng.
Lúc trước ở Phượng Hoàng, Cố Bắc Từ giống như bị thần kinh vậy, cho dù anh ta có nói gì thì cô cũng không nghe, mà còn nhe nanh múa vuốt, nói những lời rất khó nghe với anh ta.
"Được."
Cố Bắc Từ nhìn Chiến Anh, lại nghĩ tới lúc trước những việc vô lý mà mình đã làm với Chiến Anh, trong lòng cô có chút áy náy, liền nghe lời anh ấy quay người bước di.
Có Dịch Đăng ở đó, đại ma vương sẽ không gặp chuyện gì, việc bây giờ cô có thể làm, chính là không làm phiền họ.
Chiến Anh thấy Cố Bắc Từ thực sự ngoan ngoãn rời đi, hai mắt cũng sắp rơi ra ngoài rồi. "Trời ạ, rốt cuộc trong mơ ông chủ đã làm gì với cô ấy vậy?"
Không đợi Chiến Anh tỉ mẩn suy nghĩ, bên trong đột nhiên truyền ra tiếng sợ hãi của Diệp Khản, anh ta liền lao vào phòng bệnh.
'Sao vậy, sao vậy?”
Sau khi rời phòng chăm sóc đặc biệt, Cố Bắc Từ quan sát các ý tá đi lại ở hành lang, xem có nghe ngóng được tin tức gì của đại ma vương không, cô không đợi được tới đêm để đi thăm đại ma vương, đúng lúc có một y tá đi qua.
"Chị y tá ơi, cho tôi hỏi Triệt... Hoặc tổng tình rồi sao?"
Cố Bắc Từ cẩn thận, dè dặt hỏi. Cô y tá không biết cô là ai, lại thêm nữa là cô sao khi tỉnh lại thì rất khéo léo được lòng người, có nên cô y tá này không ghét cô.
Nghe câu hỏi của Cố Bắc Từ, cô ấy nhướng mày tự hào nói. "Đương nhiên đã tỉnh lại rôi, có bác sĩ Dịch Đăng ở đây, ngay cả người chết cũng có thể... Này! Cô muốn đi đâu?"
Không đợi y tá nói hết câu, Cố Bắc Từ đã nóng lòng lao ra ngoài.
Đại ma vương tỉnh lại rồi! Tốt quá đi mất!
Ánh mặt trời đúng lúc xuyên qua tấm kính chiếu vào hành lang chỗ cô đứng. Khoảnh khắc này thực sự từng tế bào trong cơ thể cô đều đang bộc lộ niềm hạnh phúc!
Bạn cần đăng nhập để bình luận