Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 567:

Chương 567:Chương 567:
Chương 567:
"Đây chính là người tài giỏi đắc lực mà mẹ sai đến sao? Bốn người đàn ông to lớn lại có thể không bắt được Cố Bắc Từ? Không bắt nổi một người phụ nữ trong tay không hề có vũ khí sao?"
Hứa Vận Nhi tức giận nhìn mẹ mình trong cuộc gọi video với vẻ hung dữ, không che giấu sự chế giễu, nói.
Tô Phùng Dung lần đầu tiên nhìn thấy con gái mất kiểm soát như vậy, dù là chỉ nhìn qua màn hình video, nhưng bà ta vẫn cảm nhận được vũ lực của con gái mình, khác hẳn đứa con gái trước giờ luôn ngoan ngoãn một trời một vực.
"Vận Nhi, con đừng tức giận như vậy, ai mà biết Cố Bắc Từ lại có thể ngã xuống hầm chứ, kế hoạch của chúng ta vốn dĩ không chê vào đâu được, tiểu tiện nhân chính là vững mệnh! Con đừng lo lắng, mẹ sẽ nghĩ cách!" "Không kịp nữa rồi, Cố Bắc Từ không chết, còn được Hoắc Tư Triệt cứu, sự việc đã nghiêm trọng hơn so với những gì con tưởng tượng rồi."
Vốn dĩ cô ta sắp đặt ba người da đen cho Cố Bắc Từ, còn đặc biệt sắp xếp 4; 5 chiếc máy quay, vốn dĩ định quay lại thành một cuốn băng hấp dẫn để gửi cho Hoắc Tư Triệt thưởng thức.
Nhưng giờ thì sao, một bộ phim tuyệt vời cuối cùng bị hãng đã không nói, kết quả còn để cho Hoắc Tư Triệt tự tay cứu được Cố Bắc Từ.
Cố Bắc Từ xảy ra chuyện lớn như vậy, Hoắc Tư Triệt tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua, anh nhất định sẽ điều tra triệt để đến cùng, ngộ nhỡ điều tra được người cầm đầu là cô ta thì sao?
Hứa Vận Nhi nắm chặt nắm tay, cảm thấy như rơi vào hố băng giữa ngày hè nóng bức.
"Mẹ, hôm qua mấy người kia mẹ đã xử lý chưa?"
Tô Phù Dung vội vàng trả lời.
"Đầu đã gửi tiền rôi tống cổ đi rồi, tiếp theo bọn họ sẽ lập tức ra nước ngoài, tuyệt đối sẽ kín miệng như bưng.'
"Người sống làm sao có thể sẽ kín miệng như bưng chứ? Mẹ sống cũng đã nhiều năm như vậy rồi, có phần cũng quá ngây thơ rồi đấy?"
Hứa Vận Nhi cười nhẹ, vẻ mặt dữ tợn.
"Vận Nhị, con...
Tô Phù Dung trợn tròn mắt kinh ngạc, quả thật không ngờ rằng, đứa con gái vẫn luôn dịu dàng lại có thể nói ra những lời như vậy.
"Mẹ cho rằng dựa vào thủ đoạn của Hoắc Tư Triệt, loại người nào mà anh ấy không tra ra được, chạy trốn ra nước ngoài? Cho dù có trốn lên mặt trăng cũng đều không thoát khỏi lòng bàn tay của anh ấy!"
"Vậy ý của con là..."
Tô Phù Dung sắc mặt trắng bệch, bà ta nghĩ đến một loại khả năng, nhưng bà ta không thể tưởng tượng được đây lại là ý nghĩ của con gái bà ta.
"Chỉ có người chết mới có thể miệng kín như bưng, lẽ nào còn cần con dạy mẹ sao?”
Hứa Vận Nhi nhìn mẹ của mình với vẻ mất kiên nhẫn, lạnh giọng nói.
"Vận Nhi! Sao con có thể nói chuyện như vậy với mẹ chứ, mới trôi qua được bao lâu, lòng dạ của con liền trở nên sắt đá như vậy sao?”
Tô Phù Dung cả đời này nhiều nhất cũng là lừa ăn lừa uống, làm ra vẻ trà xanh bạch liên hoa, nhưng trên tay bà ta thật sự chưa bao giờ dính máu, đứa con gái trước mặt, khiến cho bà ta cảm thấy xa lạ, thậm chí có chút sợ hãi.
"Không giết bọn họ, người chết sẽ là chúng ta! Mẹ, có phải mẹ lớn tuổi rồi, nên lòng dạ càng ngày càng yếu đuối rồi không?"
"Vận Nhị, trước đây con không hề tàn nhãn, không hiểu lễ độ như vậy..."
Trên mặt Tô Phù Dung thoáng hiện một tia thương cảm.
"Trước đây con là loại người gì? Là loại người lấy lòng Cố Bắc Từ, là loại người như người hâu nhà họ Cốt Dựa vào cái gì mà Cố Bắc Từ có thể ngạo nghễ ngang ngược? Dựa vào cái gì mà Cố Bắc Từ có thể chơi đùa, thích làm cái gì liên làm cái đó?
Mẹ, không phải mẹ nói con sắc trở thành hào phú rồi sao? Cho nên con sẽ không nhẫn nhịn nữa! Cuộc sống mà Cố Bắc Từ sống, con cũng phải có được!"
Hứa Vận Nhi càng nói, trên mặt càng thêm tàn nhẫn.
Trong cuộc gọi video, Tô Phù Dung thở dài.
"Mẹ biết rồi, mẹ sẽ làm theo những gì con nói.'
Nghe thấy lời này, Hứa Vận Nhi mới thoả mãn gật đầu.
"Đúng rồi mẹ, chuyện này Hoắc Tư Triệt sẽ không chịu để yên đâu, kế hoạch của chúng ta có thế đẩy nhanh lên một chút không? Sẽ không bị Cố Thanh Nguyên phát hiện chứ?”
Nhắc đến Cố Thanh Nguyên, trên mặt Tô Phù Dung thoáng hiện vẻ khinh thường.
"Yên tâm đi, hiện tại ông ta đã ốm yếu đến mức nằm liệt giường rồi, khoảng thời gian gân đây tinh thần bắt đầu không tỉnh nữa rồi, mẹ liên có thể đoạt lấy di thư..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận