Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 266:

Chương 266:Chương 266:
Chương 266:
Tia nắng đầu tiên của buổi sớm nhẹ nhàng chiếu vào phòng ngủ,
Cố Bắc Từ vừa nhắm mắt vừa duỗi người thoải mái như một con mèo, không biết tại sao đêm qua cô ngủ rất ngon.
Cô mới vừa vươn người lên một nửa, phản ứng cơ thể dần dần tỉnh táo trở lại, lập tức cảm giác được một bàn tay đang ôm chặt eo mình.
What?
Cố Bắc Từ đột ngột mở mắt ra, lập tức đụng phải một khuôn mặt đẹp đẽ sắc sảo khuynh đảo chúng sinh.
Cho dù có nhìn bao nhiêu lần đi chăng nữa, Hoắc Tư Triệt... vẫn sẽ cực kỳ đẹp trai.
Chỉ là tại sao đùi mình lại có thể không kiêng không dè gác lên người Đại Ma Vương vậy? Cố Bắc Từ nhận ra mình đã làm những gì, vẻ mặt hơi cứng đờ, trong nháy mắt cũng không dám hít sâu thở mạnh.
Cô ngước mắt lên nhìn người đàn ông đang say ngủ, giờ phút này anh đã cởi bỏ dáng vẻ lạnh lùng trước sau như một, khuôn mặt yên tĩnh ngủ say rất đỗi dịu dàng, khiến người ta... rất muốn thử đưa tay chạm vào...
Cố Bắc Từ nghĩ vậy, cơ thể cũng thả lỏng dần, thậm chí còn trở nên to gan lớn mật hơn hẳn.
Cô nhẹ nhàng dùng ngón trỏ, chạm lướt từ hàng lông mày rậm của anh đến đôi mắt rung động lòng người kia, đúng lúc định chạm đến môi, bàn tay liên đột ngột bị bắt được.
"Dậy rồi?"
Buổi sáng sớm âm giọng đàn ông vừa khàn khàn vừa gợi cảm, khi tỉnh dậy cả người đã khoác lên khí thế uy nghiêm lạnh nhạt, nhưng khoảnh khắc trông thấy Cố Bắc Từ, lại im hơi lặng tiếng thu về.
Cố Bắc Từ thấy trong đôi mắt sâu thẳm của người đàn ông đều là hình ảnh phản chiếu của mình, trái tim bỗng chốc dịu lại.
"Ừm"
Cô còn đánh liều đảo lại nắm lấy tay Đại Ma Vương, vừa thấy trên mặt Đại Ma Vương lóe lên một tia ngơ ngẩn, lập tức nhướng mày cười đắc thắng.
Hoắc Tư Triệt ánh mắt khẽ nhu hòa, tay ôm cô càng chặt hơn.
"Ngủ tiếp đi."
"Ừm"
Giờ phút này giữa hai người đã hình thành một loại ăn ý không cần nói ra thành lời, như thể những hiểu lầm trước kia đều đã bị cuốn đi sạch sẽ một cách vô hình. Tất cả cũng chỉ vì cơn ác mộng bất ngờ đó, Cố Bắc Từ không khỏi mím môi, đủ chuyện kiếp trước đều đã qua, cô cũng không bao giờ muốn quay trở về quá khứ nữa, kiếp này nhất định cô phải sống thật tốt!
Nghĩ đến những điều tồi tệ đó, cơ thể Cố Bắc Từ không khỏi căng thẳng, lúc này, bàn tay người đàn ông lại dịu dàng êm ái vỗ vai cô một cách nhịp nhàng.
Hành động an ủi âm thầm lặng lẽ ấy mang đến cho cô một cảm giác yên tâm không sao giải thích được, Cố Bắc Từ tựa đầu lên lông ngực anh, lắng nghe nhịp tim vừa đêu đặn vừa mạnh mẽ, cơn buồn ngủ lại dân dần kéo tới, mơ mơ màng mảng nhắm mắt ngủ.
Nửa giờ sau, khi đã nghe thấy tiếng thở của cô đều đều trở lại Hoắc Tư Triệt mới nhẹ nhàng đứng lên, đưa mắt nhìn chằm chằm gương mặt cô trong giây lát, xoay người cầm điện thoại di động ở đầu giường lên, mở cuốn sách É Một trăm phương pháp gần gũi bạn nhở ỳ hôm qua vừa nhìn thấy kia, đặt hàng ngay lập tức.
Hoắc Tư Triệt đưa tay chỉnh lại tóc cô, sau đó mới quyến luyến không nỡ đứng dậy rời đi.
Chiến Anh sáng sớm đã đến phòng khách đợi ông chủ, không ngờ đã một giờ trôi qua mà ông chủ vẫn chưa xuất hiện, anh ta vừa lo lắng xem giờ trên đồng hồ đeo tay vừa nhìn lên cầu thang.
Ông chủ càng không xuất hiện, lòng Chiến Anh càng chùng xuống, chẳng lẽ Cố Bắc Từ lại không sợ chết làm ra chuyện gì, khiến ông chủ tức giận sao?
Hôm qua ông chủ không vui, toàn bộ công ty từ trên xuống dưới đều đau khổ như thể bị nướng trên đống lửa.
Cuối cùng bóng người đàn ông cũng xuất hiện ở đầu cầu thang, Chiến Anh vội vàng chào hỏi, thận trọng nói. "Ông chủ, chào buổi sáng!"
"Ừ"
Người đàn ông nhàn nhạt đáp lại một tiếng, bước ra ngoài.
Chiến Anh ngẩn người, ngơ ngác ngẩng đầu nhìn theo bóng lưng Hoắc Tư Triệt, mặc dù chỉ có một chữ, nhưng nghe giọng điệu này, có vẻ hôm nay ông chủ còn khá vui vẻ?
Sau khi lên xe, Chiến Anh đang định nổ máy, sau lưng lại truyền đến giọng nói trâm thấp của Hoắc Tư Triệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận