Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 1147:

Chương 1147:Chương 1147:
Chương 1147:
"Cố Bắc Từi! Cô đi chết đi!"
Đỗ Thư Tĩnh đột nhiên bộc phát hét lớn lên, tất cả mọi người đều không chú ý đến tình huống này, cô ta giống như một cơn gió, một tay tóm lấy cổ của Cố Bắc Từ, sau đó chạy ra sau lưng Cố Bắc Từ, xem cô như là một lá chắn sống.
"Mẹ kiếp! Cô tiếp cận cô ta gân như vậy để làm gì? Tiện nhân này cô ta biết võt"
Thủ lĩnh của Kiến Đỏ tức giận lớn tiếng mắng, bởi vì Đỗ Thư Tĩnh rất biết ẩn trốn, nên cú bắn này của anh ta rất có khả năng sẽ làm Cố Bắc Từ bị thương, những người khác ở xung quanh cũng như vậy, tất cả mọi người đều không dám liều lĩnh hành động.
Mà trên khuôn mặt của Đỗ Thư Tĩnh lúc này đã lộ ra vẻ đắc ý biến thái, cô ta lấy súng từ thắt lưng ra, họng súng đen ngòm ngắm chuẩn vào thái dương của Cố Bắc Từ.
"Cố Bắc Từ, con thỏ vào lúc nguy cấp cũng biết cắn người, một kẻ gà mờ như cô, lại có thể vẫn dám đến trước mặt tôi, đó là cô tìm chết! Cô đừng nhúc nhích, chỉ cần cô nhúc nhích một chút thôi, tôi liên bắn viên đạn này từ bên tai trái cô sang đến bên kial
À không, tôi quên mất, uy lực của khẩu súng này không nhỏ, chỉ cần bắn một phát, cô có thể mất đi nửa cái đầu, não sẽ bắn tung toé ra khắp nơi, thành một hố máu. Cô nói xem nếu như Hoắc Tư Triệt thấy cô như vậy, anh ấy sẽ vẫn thích cô sao? Ha ha ha....
Trong mắt Cố Bắc Từ nhanh chóng loé lên một ý vị sâu xa, sắc mặt lập tức tái mét, thậm chí cả người đều phát run, nói.
"Rốt cuộc cô muốn làm gì?"
"Muốn làm gì? Đương nhiên là cùng cô đồng quy vô tận rồi!"
Đỗ Thư Tĩnh lạnh lùng mở miệng, tuy nhiên độc tác của cô ta đã bán đứng bản thân.
Nếu như muốn đồng quy vô tận, thì chỉ cần trong khoảnh khắc vừa rồi là đủ để làm, nhưng cô ta không làm vậy.
"Cố tiểu thư, cô yên tâm, nếu như cô chết, chúng tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Đỗ Thư Tĩnh."
Thủ lĩnh của Kiến Đỏ dùng lực thật mạnh để gật đầu hứa, ngắm súng đúng vào Đỗ Thư Tĩnh.
"Mày cút đi! Mau bảo bọn họ mở cửa rat"
Đỗ Thư Tĩnh hung tợn rống to lên về phía thủ lĩnh Kiến Đỏ.
"Ha... cô không phải là đang muốn chạy trốn đấy chứ, tôi còn tưởng rằng cô thật sự có dũng khi lớn đến mức nào chứt” Thủ lĩnh của Kiến Đỏ lạnh lùng cười, nhưng cuối cùng anh ta vẫn chỉ có thể bảo thuộc hạ mở cửa nhà kho ra, trong lòng anh ta biết rất rõ. Lúc này, ở bên ngoài đều là người Quốc An và Vincent.
Nếu như Cố Bắc Từ chết ở trong tay cô ta, vậy hôm nay Kiến đỏ sẽ không thể toàn thây rút lui. Chỉ có thể mạo hiểm trút vạ lên người Quốc An và Vincent.
"Cố tiểu thư, ra khỏi cánh cửa nhà kho này, nhiệm vụ của Kiến Đỏ, cũng sẽ hoàn thành.
Anh ta đặc biệt nhắc nhở Cố Bắc Từ.
Cố Bắc Từ khó khăn gật gật đầu, lại bị Đỗ Thư Tĩnh thô bạo kéo dẫn ra khỏi nhà kho, bên ngoài sớm đã bị bao vây dày đặc, nhưng khi chị Hồng nhìn thấy Cố Bắc Từ bị cưỡng ép ra ngoài, tất cả mọi người đều hít một ngụm khí lạnh.
"A Từ! Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, cô không nên chọc giận cô tai" "Tránh ra, bằng không tôi sẽ bắn chết cô talII'
Đỗ Thư Tĩnh vừa cảnh giác nhìn xung quanh, vừa kéo Cố Bắc Từ đi vê một hướng, dường như cô ta đã suy nghĩ kĩ rồi, ngộ nhỡ xảy ra chuyện liền đi về nói đó.
Bởi vì Cố Bắc Từ vẫn còn ở trong tay Đỗ Thư Tĩnh, nên tất cả mọi người chỉ có thể di chuyển cùng Đỗ Thư Tĩnh, nhưng không thể làm ra chuyện gì cả.
Cho đến khi Đỗ Thư Tĩnh đi dọc theo con đường xi măng đến bên mép bến tàu, tất cả mọi người mới nhìn ra ý đồ của Đỗ Thư Tĩnh.
"Hỏng rôi! Đỗ Thư Tĩnh muốn chạy trốn bằng thuyền! Công việc dọn dẹp này là do ai làm! Ai đã đặt chiếc ca nô ở đói"
Chị Hồng tức giận lớn tiếng mắng, thuộc hạ bên cạnh vừa nhận sau, vừa ở trong lòng cảm thấy có chút kỳ quái... "Kỳ lạ, trước đó mình rõ ràng không nhìn thấy mà...
Tuy nhiên hiện tại, có nói gì đi chăng nữa thì cũng đã muộn rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận