Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 355:

Chương 355:Chương 355:
Chương 355:
Hoắc Tư Triệt nhẹ nhàng đặt Cố Bắc Từ lên ghế sô pha, sau đó khéo léo lấy ra một bộ dụng cụ y tế.
Cố Bắc Từ nhìn chằm chằm vào chiếc hộp sơ cứu kia, trong lòng bỗng dấy lên một tia nghi ngờ.
"Phòng làm việc của anh còn có cả hộp cứu thương à?”
Hoáắc Tư Triệt không nói gì, trên mặt vẫn còn viết rõ bốn chữ vẫn còn giận dữ, anh nhẹ nhàng lấy ra một miếng bông lớn, từ từ lau bàn chân của Cố Bắc Từ.
“Đau...
Cồn sát khuẩn vừa chạm vào da, Cố Bắc Từ đã đau đớn đến mặt mũi biến dạng.
"Đau lắm à?"
Hoắc Tư Triệt lo lắng hỏi lại. "'Ừm"
Cố Bắc Từ nặng nề gật đầu, chưa kịp chờ Đại Ma Vương phản ứng, cô đã tiếp tục lẩm bẩm.
"Hôm nay khi đến gặp anh, em nhìn thấy một thiết bị theo dõi vị trí phía dưới xe của người giúp việc."
Cô vừa nói xong, lông mày Hoắc Tư Triệt lập tức cau lại thành hình chữ "Xuyên.
Cố Bắc Từ vội vàng nói tiếp.
'Xem ra Đường Dục nói không sai, thợ săn ảnh giờ đã tập trung nhắm đến em. Em cũng không muốn chuyển ra khỏi Phượng Hoàng, nhưng nếu không rời đi, bọn họ sẽ sớm tìm thấy anh. Bây giờ em cũng có thể tưởng tượng ra lúc đó báo chí sẽ viết tin tức thế nào rồi.
Cực nóng hổi! Vị đại gia chống lưng đứng sau Cố Bắc Từ đã lộ diện! Tin nóng, Cố Bắc Từ dựa vào Hoắc tổng để hưởng lợi!" Cố Bắc Từ nghiêm túc bắt chước các tựa đề của những tờ báo lá cải giật tít, thế nhưng Hoắc Tư Triệt càng nghe thì càng trở nên mất hứng.
"Vớ vẩn."
Thấy mình bị vặn lại, Cố Bắc Từ vội vàng tiếp tục nỗ lực kiên trì nói.
"Anh thì đương nhiên biết đó là điều viển vông nhưng đối với người qua đường ăn dưa bở, không biết sự thật thì chắc chắn không nghĩ vậy. Hơn nữa em còn chưa có tác phẩm nào để chứng tỏ được khả năng, vì thế trước tiên em không muốn những điều như vậy xảy ra. Vậy nên em phải chuyển đi, Triệt ca ca, anh đồng ý với em đi?"
Nói hết lời, Cố Bắc Từ nắm lấy tay Hoắc Tư Triệt một mực làm nũng.
Hoắc Tư Triệt vẫn im lặng không nói, luôn duy trì nét mặt không thay đổi, để cô tiếp tục quấy rây một lúc lâu.
Cố Bắc Từ một lòng nỗ lực, dốc hết tâm huyết lao tới, ngồi trên người Hoắc Tư Triệt, giọng nói hết sức dịu dàng mềm mại, tiếp tục nũng nịu.
"Em xin anh đó! Triệt ca ca! Chỉ một năm thôi, anh cho em một năm được không?”
"Một năm?”
Phía sau chậm rãi phát ra một âm thanh nồng đượm như rượu vang.
Đại Ma Vương bị lung lay rồi?
Cố Bắc Từ lanh trí nhanh chóng nắm bắt cơ hội này, ngay lập tức gật đầu hứa hẹn.
"Đúng! Chỉ trong vòng một năm, em sẽ chứng tỏ được năng lực của mình. Lúc đó, em chắc chắn không chỉ chuyển về Phượng Hoàng mà còn muốn công khai anh là chồng chưa cưới! Để những người phụ nữ khác biết được biết anh là của em, đừng có suy nghĩ sai lệch!"
Từ đầu đến cuối, ánh mắt của Hoắc Tư Triệt vẫn chưa bao giờ rời khỏi gương mặt thanh tú của cô gái nhỏ, nhìn thấy cô càng nói chuyện càng hưng phấn, còn ngôi trên đùi anh, vô tình lay động, thách thức nơi mẫn cảm nhất của đàn ông phía bên dưới...
Ánh mắt anh dần trở nên sâu hơn, cuối cùng dừng trên đôi môi đỏ mềm mại ướt át như quả mọng kia, một làn sóng nhiệt truyền thẳng xuống thân dưới.
Cố Bắc Từ vẫn đang say sưa nói, đột nhiên Hoắc Tư Triệt mở miệng.
'Không có người phụ nữ nào khác.'
"Hả? Cái gì... ưml"
Cố Bắc Từ nghe không rõ, vừa định hỏi lại, liên bị anh đỡ sau gáy, môi bắt đầu nóng rực, ngay sau đó là bị anh hung hăng tấn công.
Phải sau một lúc lâu cô mới nghe được giọng nói thâm thì của anh: "Anh chỉ cân có em thôi, tiểu yêu tinh."
Bạn cần đăng nhập để bình luận