Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 356:

Chương 356:Chương 356:
Chương 356:
Tim Cố Bắc Từ lỡ một nhịp, cả cơ thể cô mềm nhữn như bị điện giật.
Này sao anh lại muốn trêu người như vậy!
Cô còn chưa kịp hỏi gì, đôi mắt Hoắc Tư Triệt đã hơi nheo lại, càng trở nên nguy hiểm hơn, giây tiếp theo những nụ hôn dày đặc rơi xuống môi cô xối xả như mưa. Cố Bắc Từ đầu óc choáng váng, chỉ có thể vươn tay siết chặt lấy bờ vai anh, theo anh từng nhịp từng nhịp chìm nổi lên xuống.
Cuối cùng cô kiệt sức không thể chống đỡ, trơ trọi ngã vào lông ngực anh, kịch liệt thở hổn hển, đầu óc trống rỗng, chỉ còn có thể nghe thấy âm thanh đầy tính hoóc-môn trâm thấp của Đại Ma Vương.
"Một năm, Tiểu Bắc, anh chỉ cho em thời hạn đúng một năm. "Được.
Cố Bắc Từ đáp lại một cách yếu ớt, cô đã có tiết cả ngày hôm nay, lại bị rút hết chút sức lực cuối cùng ở chỗ Đại Ma Vương, nói xong cô lờ mờ mê man nhắm nghiền hai mắt.
Khi tỉnh dậy lần nữa, cô đã thấy mình đang ở nhà tại Phượng Hoàng, đảo mắt một cái đã là sáng hôm sau.
Cố Bắc Từ vô thức vén chăn bông lên phát hiện bản thân chỉ đang mặc duy nhất một chiếc váy ngủ, ngay cả áo lót cũng đã bị cởi ra.
"Chẳng lẽ nào đêm qua, Đại Ma Vương đã...
Nhiều hình ảnh mơ hồ khác nhau lướt qua trong tâm trí cô, đột nhiên có tiếng gõ cửa vang lên từ hành lang.
"Mời vào."
Cố Bắc Từ đáp lại, dì Minh liên mở cửa bước vào, đằng sau dẫn theo mấy người hầu, mang nhiều loại quần áo, giày dép khác nhau đi đến.
"Cố tiểu thư, tối qua ông chủ có dặn cô sắp chuẩn bị chuyển đến ký túc xá của trường và nhờ tôi đến thu dọn hành lý. Cô muốn mang theo thứ gì?"
Cố Bắc Từ sững sờ một lúc mới phản ứng trở lại được, Đại Ma Vương quả thực đã đồng ý với yêu cầu ngày hôm qua của cô.
"Dì Minh, tốt hơn hết vẫn là dì lo liệu giúp con đi. Con vê sau chắc sẽ thường xuyên đi quay phim, không thường xuyên ở trường."
"Được.
Ánh mắt dì Minh lóe lên một tia miễn cưỡng, sau đó bà liền bắt đâu bận rộn thu dọn cùng những người hầu.
Một giờ sau, Cố Bắc Từ vừa tắm rửa xong, đi tới phòng khách, thì phát hiện trong phòng khách đã có gần mười cái thùng lớn.
"Cố tiểu thư, tất cả hành lý của cô đã được đóng gói xong xuôi.
Dì Minh mỉm cười bước tới nói.
Cố Bắc Từ đột nhiên không biết nên khóc hay nên cười: "Dì Minh, mấy thùng hành lý này có phải nhiều quá rồi không?”
"Đương nhiên không nhiều rồi, bên ngoài sẽ không thể đầy đủ bằng ở nhà của chúng ta, tôi còn sợ chuẩn bị chỗ này vẫn còn quá ít nữa."
Cố Bắc Từ không biết làm thế nào, nắm lấy tay dì Minh nói: "Con chỉ ra ngoài một thời gian, sẽ trở lại sớm thôi, làm phiên dì giúp con sắp xếp lại cho hợp lý, hai ba thùng là đủ rồi."
"Vậy được rồi...
Dì Minh, người bị ám ảnh cưỡng chế, lại phải vật lộn thêm nửa tiếng nữa, cuối cùng cũng giúp được Cố Bắc Từ để lại những hành lý quan trọng cần thiết nhất, sau đó nhìn cô mang theo những hành lý này, đi đến ký túc xá. Ngay trước khi rời đi, Cố Bắc Từ gửi một tin nhắn WeChat đến Đại Ma Vương.
"Tiểu Bắc: Biểu tượng cảm xúc hôn môi, cảm ơn anh yêu!"
Chẳng mấy chốc, Đại Ma Vương đã trả lời lại.
"Đại Ma Vương: Một năm.”
"Tiểu Bắc: Em biết! Em thật sự là người rất đáng tin mài"
Chỉ trong vòng vài ngày, kỳ nghỉ hè bận rộn của Cố Bắc Từ nhanh chóng trôi qua, rất nhiêu học sinh đã xách cặp quay lại trường Đại học báo danh.
Đại Ma Vương không tiện ra mặt vào những ngày này, vốn dĩ chỉ có hai người Cố Bắc Từ và A Thiểu đi cùng nhau, nhưng anh hai Cố Thất Giác của cô lại không yên tâm, nhất quyết đòi đi nhập học cùng cô.
Kết quả là, anh phải từ chối vô số lời xin WeChat của những người theo đuổi người nổi tiếng trên đường vì ai cũng tưởng anh là ngôi sao.
"Ông đã nói tám trăm lần rồi, ông đây chỉ là bạn học của cô ấy, ông không phải là minh tinh!"
Anh hai vất vả lắm mới có thể dọa cho những người kia sợ hãi, bịa ra danh tính bạn cùng lớp với Cố Bắc Từ, đưa cô đi làm thủ tục nhập học, rôi mang theo hành lý của cô đến ký túc xá nữ.
"Chẳng trách những người theo đuổi minh tinh kia lại xông lên như ong vỡ tổ như vậy, anh hai chị quả thực rất đẹp trai đói"
A Thiểu vừa đi lên tâng vừa nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận