Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 701:

Chương 701:Chương 701:
Chương 701:
"Uây, không thể tưởng được trường trung học Bellings lại cách trường đại học của anh gần như vậy, lúc trước nếu như không phải em gặp tên tra nam kia, khẳng định sẽ học cấp ba ở trường Bellings này, đây là trường trung học có câu lạc bộ âm nhạc nổi tiếng trăm năm đó..."
"Mà cách đó không xa chính là Học viện âm nhạc Juliet.'
Ngay từ đầu Cố Bắc Từ hứng thú bừng bừng với lời giới thiệu của Đại Ma Vương, kết quả Đại Ma Vương đột nhiên nói một câu như vậy.
"A...
Cố Bắc Từ ngạc nhiên một chút, nhìn theo ánh mắt của Đại Ma Vương, quả nhiên cách vách đúng là đại học Juliet.
"Sao anh lại hiểu rõ hai trường học này như vậy... Cô nói đến một nửa, đột nhiên phản ứng lại, trong đầu tựa như bị người ta đánh mạnh vào một cái, vậy nên sở dĩ Đại Ma Vương lựa chọn đại học Harlan không phải bởi vì trường đại học này có sức hút gì cả, mà là bởi vì cô!
Năm đó cô nói cho Đại Ma Vương, cô muốn ra nước ngoài học đại học, thế nên anh mới lựa chọn trường đại học Harlan có khoảng cách gần với hai trường này nhất.
"Chỉ là em quên mất..."
Cố Bắc Từ đột nhiên nhớ tới đoạn đối thoại trước kia với Đại Ma Vương, hoá ra thời niên thiếu cô vô tình nói đùa như vậy, Đại Ma Vương lại nghiêm túc ghi tạc trong lòng, hơn nữa vì cái câu nói đùa này, thậm chí còn đánh cược cả tương lai học đại học của mình lên!
Anh thực hiện lời hứa mà đi sang nước ngoài học ở một trường đại học không có danh tiếng, mà cô thì lại lỡ hẹn, để anh một mình ở nước ngoài mấy năm, chờ tới khi trở về, lại để cho anh nhìn thấy mình theo đuổi một tên tra naml
Trái tim anh có bao nhiêu đau đớn chứ?
Cố Bắc Từ chỉ cần hơi nghĩ lại một chút, trái tim giống như bị một con dao loang lổ rỉ sét cứa vào từng chút từng chút một, đau nhói!
"Triệt ca ca, thật xin lỗi!"
Cố Bắc Từ xoay người ôm chặt lấy Đại Ma Vương, nước mắt như vỡ đê.
Giờ phút này cô áy náy ngàn vạn lần, lại chỉ dám nói xin lỗi, hai đời này, cô có tài đức gì mà thể được Hoắc Tư Triệt quý trọng như thết
"Sao lại khóc?"
Hoắc Tư Triệt kinh ngạc nhìn cô gái, cẩn thận duỗi tay vuốt ve tóc cô, động tác ngắc ngứ an ủi cô.
"Mấy năm đó hẳn là anh rất vất vả?" Cố Bắc Từ ngẩng đầu, ê ẩm nhìn Hoắc Tư Triệt hỏi.
Lúc này, đôi mắt sâu thẳm của người đàn ông hơi hơi chấn động, anh hiểu những gì mà Cố Bắc Từ nói.
"Không khổ."
Sau đó cuối cùng em cũng trở về bên cạnh anh, những thống khổ từ trước đó đều có thể xóa bỏ toàn bộ, không còn đau khổ nữa.
s
Người người đàn ông này càng hạ mình xuống mà yêu cô, cô lại càng đau lòng áy náy tới tột đỉnh.
Cố Bắc Từ thấp giọng nức nở, lại cảm thấy mình căn bản không có tư cách khóc.
"Triệt ca ca, em nhất định sẽ đối tốt với anh! Dùng quãng đời còn của em liều mạng đối tốt với anhI”
Cuối cùng, Cố Bắc Từ nghiêm túc nhìn Hoắc Tư Triệt, kiên định nói.
"Được.
Người đàn ông duỗi tay, dùng lòng bàn tay nhẹ nhàng lau đi nước mắt của cô, cũng không có cưỡng câu.
Mà Cố Bắc Từ so với quá khứ nghiêm túc hơn bao giờ hết.
Nếu thời gian lùi lại, để cho cô lựa chọn một lân nữa, cô nhất định không chút do dự lựa chọn Hoắc Tư Triệt, cô nhất định dốc hết sức lực cho anh mọi thứ!
"Ông chủi"
Lúc này, Chiến Anh lái xe về phía bọn họ, Cố Bắc Từ nhanh chóng buông Đại Ma Vương ra, vội lau mặt.
"Cái kia, bọn họ đã xuất phát chuẩn bị về nước, tôi đoán Cố tiểu thư muốn đi khu Bắc Thần để xem trận thi đấu của Cố Thất Giác nhỉ? Nếu như không đi bây giờ thì e là không kịp đâu." Thừa dịp trước khi Đại Ma Vương nổi giận, Chiến Anh căng thẳng mở miệng nói.
"AI Thiếu chút nữa thì đã quên trận thi đấu của anh hai sắp bắt đầu rồi!"
Cố Bắc Từ sợ hãi kêu một tiếng, cô đã bỏ lỡ trận thi đấu ngày hôm qua, hôm nay là trận chung kết của anh hai, nếu như lại bỏ lỡ thì...
Anh hai sẽ khóc mất nhỉ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận