Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 243:

Chương 243:Chương 243:
Chương 243:
Mẹ Tư nghiêm túc nói, làm cho Cố Bắc Từ có chút ngượng ngùng.
"Con chỉ là làm một chút chuyện nhỏ mà thôi, chỉ tiếc con phát hiện quá muộn, bây giờ chú Tư đột nhiên hủy bỏ mọi hợp tác với Vu gia, nhất định bị tổn thất rất nhiều."
"Thật ra thì cũng không có tổn thất cái gì, chú cũng giữ lại một chút thủ đoạn."
Đột nhiên ba Tư thấp giọng, hơi có chút đắc ý nói nhỏ.
"Lúc Thân Thân chưa có hoàn toàn gả qua đó, dĩ nhiên chú cũng phải giữ lại cho mình một đường lui, những hạng mục này tổn thất chung vào một chỗ, trong một tháng Tư gia có thể kiếm vê. Nhưng Vu gia nếu không có Tư gia hỗ trợ, chờ trong vòng một tháng sẽ trở thành kẻ nghèo rớt mồng tơi!" Lúc nói xong câu cuối cùng, ba Tư ánh mắt trở nên ác liệt.
Động đến con gái ông, đó chính là động đến vảy ngược của ông.
"Vậy thì con yên tâm rồi."
Cố Bắc Từ một chút băn khoăn cuối cùng trong lòng cũng không có, sau khi cùng ba mẹ Tư Thần chào tạm biệt, ba Tư còn cố ý sắp xếp xe đưa cô về Phượng Hoàng.
Mới vừa vào cửa, cô lập tức cảm nhận được một trận khí tức trâm thấp, quả nhiên một giây kế tiếp, cô thấy đại ma vương đang ngồi trên ghế salon trong phòng khách.
"Triệt ca ca, hôm nay anh trở về thật sớm nha."
Cô lập tức tươi cười hướng đại ma vương đi tới, trực tiếp ngồi xuống bên cạnh đại ma vương.
Bây giờ đối với khí tức người sống chớ lại gân của đại ma vương theo thói quen phóng ra cô đã miễn dịch.
"Chiến Anh đến trường học nhưng không gặp được em."
Người đàn ông nheo mắt đánh giá cô gái, nghe lời nói ra không biết được đang vui hay đang giận.
"Buổi chiêu em xin nghỉ để làm một chuyện, anh có muốn nghe hay không?"
Hoắc Tư Triệt không có lên tiếng, nhưng lại nghiêng người sang ngồi đối diện cô, làm một bộ tư thái lắng nghe.
Vì vậy Cố Bắc Từ liên nhiệt tình đem chuyện xảy ra hôm nay nói cho đại ma vương nghe, lúc nói đến những tình tiết mấu chốt còn không nhịn được tăng thêm động tác tay, khoa tay múa chân đứng lên.
Cô vừa mới nâng tay trái lên, đột nhiên đôi mắt người đàn ông hơi co lại, sau đó nhanh chóng cầm lấy tay cô.
"Đây là xảy ra chuyện gì?" Cố Bắc Từ theo tâm mắt đại ma vương nhìn sang, không để ý lập tức trả lời.
"À, lúc đó bị Vu Cố đẩy ngã, bị hòn đá nhỏ làm cho bị trầy, không sao cả."
Cô vừa dứt tiếng, lập tức cảm giác được bốn phía xung quanh nhanh chóng dâng lên sát ý mãnh liệt, đại ma vương cả người giống như Diêm La địa ngục vậy, trở nên vô cùng nguy hiểm.
Cố Bắc Từ không thích cái bộ dạng này của anh, nó luôn dễ dàng làm cho cô nhớ tới một số chuyện không tốt ở kiếp trước.
"Cái đó... anh bình tĩnh đi, không có nghiêm trọng đâu."
"Anh giúp em bôi thuốc."
Người đàn ông không để ý tới lời của cô, lấy một hộp thuốc từ trong hộp lưu trữ trong phòng bếp, thuần thục mở ra, nhanh chóng tìm được thuốc sát trùng cùng băng cá nhân. Cố Bắc Từ trợn mắt há mồm nhìn anh.
"Anh... tại sao hòm thuốc lại đầy đủ hết như vậy?”
Thật ra thì cô càng muốn biết, anh giống như thái tử gia hiện đại lúc nào cũng cẩm y ngọc thực như vậy, làm sao có thể đối với những loại thuốc trị những vết thương như vậy quen thuộc, nhìn qua giống như người thường xuyên tiếp xúc với chúng.
Hoắc Tư Triệt sâu sắc nhìn cô một cái, đôi môi mỏng khẽ nhếch, cuối cùng cũng không nói gì.
Cố Bắc Từ bị anh nhìn mặt tỏ vẻ không giải thích được, tại sao ánh mắt mới vừa rồi của đại ma vương kia lại có dáng vẻ ai oán?
Động tác của người đàn ông cực kỳ nhẹ nhàng lau chùi vết thương trong lòng bàn tay Cố Bắc Từ, giống như đang lau chùi một tác phẩm nghệ thuật bằng thủy tinh trân quý vậy.
Sự chú ý ban đầu của Cố Bắc Từ còn tập trung ở trên vết thương, nhưng từ từ, cô liền bắt đầu thất thần, ánh mắt đang nhìn đôi tay đẹp mắt của đại ma vương chậm rãi hướng lên, nhìn tới khuôn mặt tỉnh xảo anh tuấn của anh, đôi lông mày mạnh mẽ, còn có cặp môi mỏng đang mím chặt kia...
Bạn cần đăng nhập để bình luận