Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 979:

Chương 979:Chương 979:
Chương 979:
"Giá cổ phiếu của Tưởng thị sụt giảm sao? Khi nào? Vì sao tôi lại không biết? Dương tổng giám, bà mau cho tôi một lời giải thích!"
Tưởng Ngọc Đường tức muốn hộc máu trừng mắt nhìn dì Dương.
Dì Dương đã sớm có chuẩn bị bình tính nói.
"Tưởng tổng, vào ngày sụt giảm tôi có báo cáo luôn với cậu, nhưng mà cậu nói chỉ sụt giảm ba đồng là chuyện bình thường, nói tôi không cân phải tạo phiên phức cho bộ phận quản lý rủi ro.
Nếu như cậu không tin, chỉ cân lấy video thoi dõi văn phòng lúc ấy, đúng rồi, tôi cũng có một bản ghi âm ở đây, cậu có muốn nghe một chút không?”
Dì Dương nói xong, còn làm bộ định lấy đoạn ghi âm trong điện thoại ra.
"Được rồi được rồi, đừng cho tôi thấy nữal"
Tưởng Ngọc Đường lập tức tức giận đến đau gan, nghe thấy những lời bà vừa nói, anh ta ngược lại liên nhớ ra lúc ấy anh ta đang vội vàng điều tra Cố Bắc Từ, gân như không chú ý tới đô họ Dương kia nói cái gì.
Chuyện này anh ta không những không bắt được nhược điểm của đồ họ Dương kia mà ngược lại còn bị lỗ nặng!
Mà biểu cảm của những vị cổ đông khác ở đây cũng cực kỳ xuất sắc, giống như nhóm người làm lâu ở Cố thị vẫn luôn ủng hộ Cố Bắc Từ liền sôi nổi lộ ra vẻ vui mừng tán thưởng. Mọi người đều cho rằng Cố Bắc Từ không có cách nào, không nghĩ tới vào thời khắc mấu chốt cô còn có thể không chút hoang mang phản kích lại.
Cái tính cách kiên nhẫn điềm đạm trấn tĩnh này không hề thua kém anh cả của cô. Mà đám thân thích nhà họ Tưởng đứng bên cạnh Tưởng Ngọc Đường, sắc mặt mỗi người đều cực kỳ âm trâm, vốn tưởng rằng Tưởng Ngọc Đường nghĩ được cách giải quyết nào ổn thoả, không nghĩ tới ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo, không những không làm gì được Cố Bắc Từ mà ngược lại còn để cho Cố Bắc Từ tiến thêm một bước!
Ba của Tưởng Ngọc Đường tức tới mức mặt cũng tái lại.
Mặc người xấu hổ nhất chính là lão già hai mặt lão Triệu kia, trước đó ông ta còn cung cấp mật báo cho Tưởng Ngọc Đường, nhưng mà Tưởng Ngọc Đường cũng không hoàn toàn coi ông ta là người một nhà, hiện giờ lại kích động những người khác đuổi Cố Bắc Từ đi, kết quả Cố Bắc Từ lại không cần rời đi.
Hiện giờ ngược lại ông ta lại thành Trư Bát Giới soi gương, trong ngoài không phải người.
Chẳng qua đối với cái loại người hai mặt này thì không đáng để đồng tình.
Cố Bắc Từ quay đầu lại trao đổi ánh mắt với Tử Duy, Tử Duy lặng lẽ ghi hết tên tất cả những kẻ tiểu nhân vào trong Sổ.
"Nếu như Tưởng tổng đã công bố chuyện cần nói xong rồi, hiện giờ có phải là nên báo cáo tài chính quý hai của tập đoàn cho cổ đông chúng tôi không?”
Cố Bắc Từ hơi nheo mắt lại, hơi ngả lưng thoải mái tựa lưng vào ghế ngồi, cả người tản ra khí thế sắc bén của những người đứng trên cao, mà những vị cổ đông ở đây thậm chí theo bản năng ngồi nghiêm chỉnh lại, toàn bộ tiết tấu của cuộc hội nghị vô hình trung như giao vào trong tay Cố Bắc Từ.
Tưởng Ngọc Đường tức tới mức sắc mặt xanh mét, nhưng mà hiện giờ anh ta không có kế sách nào khả thi, chỉ có thể đồng ý tiến hành những phân đoạn tiếp theo, hiện tại anh ta chỉ có thể tự mình an ủi, Cố Bắc Từ chỉ là một cổ đông trong thành viên hội đồng quản trị, vẫn không thể hoàn toàn can thiệp vào những quyết định bên trong công ty.
Lúc này dì Dương là tổng giám của phòng tài vụ đứng lên, báo cáo tình hình về quý hai cho các vị cổ đông.
Bà đã làm một PPT rất dài để báo cáo về doanh thu của hơn một trăm hạng mục hiện giờ của Tưởng thị. Nhưng mà khiến người ta thấy xấu hổ chính là, ngoại trừ hai cái công trình kiếm ra tiên kia thì toàn bộ những dự án sau đó đều thua lỗ.
Càng tuyệt vời hơn là, dì Dương còn đánh dấu người đồng ý thực hiện dự án nào trên từng trang PPT, vì thế ba chữ Tưởng Ngọc Đường không ngừng xuất hiện ở trên màn hình lớn. Trước mặt toàn bộ cổ đông, mọi người đều đã biết hàng trăm dự án do Tưởng Ngọc Đường tiếp nhận đều thua lỗ, cuối cùng dì Dương nghiêm mặt tổng kết lại.
"Căn cứ vào thống kê mới nhất của phòng tài vụ, cộng tất cả dự án của chúng ta lại thì cuối cùng đều thua lỗ."
"Cái gì? Dự án lớn như Định Bắc mà cũng thua lỗ sao?”
"Chúng ta đầu tư nhiều tiên như vậy mà tới cả một phân tiên lợi nhuận cũng không có, đây là lời để nói sao?”
Ngay cả những thân thích của nhà họ Tưởng cũng nghẹn họng nhìn trân trối.
Hiện trường nhất thời là tiếng oán thán phẫn nộ, Cố Bắc Từ lặng lẽ khen ngợi dì Dương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận