Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 1070:

Chương 1070:Chương 1070:
Chương 1070:
Trong lòng Cố Bắc Từ cứ nghĩ như thế, lúc đang định giảm tốc độ, phía sau lại đột nhiên vang lên âm thanh của động cơ khác.
"Còn có thể đuổi kịp?"
Thần sắc Cố Bắc Từ nghiêm túc trở lại, ngồi thẳng lưng lên, trừ khi là tay đua xe chuyên nghiệp, nếu không ở Đế Kinh, chắc là rất ít người có thể theo kịp tốc độ của cô, trong ký ức của cô, người có thể theo kịp tốc độ cua cô chỉ có...
Đúng lúc phía trước mặt có một cột đèn đỏ, Cố Bắc Từ vô thức giãm phanh lại, lúc này chiếc GTR kia cũng đuổi tới, đối phương còn hạ cửa xe xuống.
Rất dễ thấy, đối phương muốn chào hỏi với cô, Cố Bắc Từ liền hạ cửa xe xuống, nghiêng người nhìn mặt của đối phương. "Sói đỏ?"
Cố Bắc Từ có chút kinh ngạc nhướng mày, không ngờ rằng người đuổi sát cô lại là Sói đỏiI
Bọn họ từng là hai người hot nhất năm đó, trên đường đọ sức cuối cùng, xe của Sói đỏ mất lái đâm xuống vách núi, sau đó Sói đỏ không phải là mất tích rồi sao?
Cô biết Sói đỏ đối với sự việc năm đó canh cánh trong lòng, nhưng năm đó thật sự chỉ là một chuyện ngoài ý muốn.
Cố Bắc Từ đang định mở miệng giải thích, nhưng lại nhìn thấu được ánh mắt quyết liệt của Sói đỏ.
Lúc này cơn mưa lớn từ trên bầu trời đổ xuống tí tách, dáng vẻ càng đổ xuống càng mãnh liệt.
"Cố Bắc Từ, trận đọ sức năm đó cô hại tôi vô cùng thảm! Loại phú nhị đại như mấy người xem đua xe chỉ là một trò chơi, dựa vào cái gì mà phá hỏng giấc mơ của người khác?"
"Tôi không có, cuộc đọ sức năm đó tôi giải thích rất nhiều lần rồi, là anh không chịu giảm tốc độ nên dẫn đến lao xuống vách núi, sự kém cỏi là nguyên nhân của bản thân anh.
Cố Bắc Từ khẽ nhíu mày, con người Sói đỏ này vô cùng cố chấp, cũng chưa từng tìm nguyên nhân trên người mình.
"Hừ! Đừng có nói với vẻ nghiêm trang tôn quý như thế nữa, hôm nay tất cả các camera của con đường núi này đều không hoạt động, chẳng thà chúng ta đọ sức lại từ đầu, xem xem rốt cuộc ai mới là nhà chính công! Chúng ta vừa phân cao thấp, cũng quyết định sinh tử!"
Sói đỏ u ám nói xong, biểu cảm trên mặt anh ta hoàn toàn không giống là một cuộc chơi, mà là muốn liêu mạng với Cố Bắc Từ. Vừa đúng lúc này, đèn đỏ biến thành đèn xanh.
Cố Bắc Từ mấp mé môi, bỗng nhiên lướt qua Sói đỏ, nhìn thấy một người đàn ông ở trên ghế phó lái, sự rét lạnh trong mắt của người đàn ông đó, ẩn giấu ý định giết người nồng nặc, so với Sói đỏ đáng sợ hơn không biết gấp bao nhiêu lần.
Cô liên hiểu ra rồi!
Hôm nay e rằng không phải là trận đua xe đơn giản như thết
Cố Bắc Từ khinh miệt nhếch khóe môi lên, coi thường liếc qua Sói đỏ.
"Muốn thắng tôi? Anh đến sớm mất vạn năm rồi!"
Cô vừa âm thầm dùng điện thoại gửi cho chị Hồng một tin hiệu S. O. S, vừa trong khoảnh khắc đèn xanh nhảy lên chân đạp ga, như tên rời khỏi dây cung xông ra, dư ảnh của đèn đuôi xe màu đỏ trên đường núi quét ra tia chớp, tươi đẹp mà đoạn tuyệt!
"Đần độn! Anh sao lại có thể tuyên chiến với cô ta! Tôi muốn là âm thâm giết chết cô ta không vết tích!"
Trên chiếc GTR màu đen, người đàn ông phẫn nộ chỉ mặt Sói đỏ chửi lớn.
"Ồn ào!"
Sói đỏ lúc này đã nghe không lọt bất cứ âm thanh nào nữa rồi, một chân giãm ga đuổi theo, nghiến răng cắn chặt.
“Hôm nay có trận mưa lớn!"
"Vậy thì đã sao?"
Người đàn ông cường tráng hừ lên một tiếng chửi lớn.
"Xe cô ta lái là Ferrari, gâm xe rất thấp, thêm vào đó mưa lớn làm bánh xe cô ta trơn, tuyệt kỹ cua góc đường thoát nước năm đó của cô ta không thể dùng được nữa rôi! Đêm nay, chính là điểm cuối của cuộc đời cô tal"
Bạn cần đăng nhập để bình luận