Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 946:

Chương 946:Chương 946:
Chương 946:
“Ting ting ting, ting ting ting!”
Cố Bắc Từ còn chưa kịp suy nghĩ gì được nhiều thì đột nhiên chuông điện thoại di động ở trên bàn reo lên.
Tối nay cô đi dự tiệc của Lý gia cùng với đại ma vương, vì không muốn tới trễ nên cô đã đặt báo thức.
"Trời ơi, sắp không kịp rồi!"
Cô ngay lập tức tắt máy tính, sau đó nhanh chóng tắm rửa trang điểm. Vì hôm qua đại ma vương cũng không nói rõ hẹn cô ở đâu, nên cô định mặc luôn lễ phục rồi trực tiếp tới thẳng nhà họ Lý đợi anh.
Vất vả loay hoay mãi mới mặc xong bộ lễ phục, người phụ nữ trong gương xinh đẹp, bắt mắt giống như đóa hoa, trong lành tinh tế, không vướng chút bụi trần.
Mặc dù nhìn bản thân trong gương đã không còn vẻ kinh diễm, xinh đẹp như khi cô 19 tuổi, nhưng mỗi ngày cô đều đặc biệt chú trọng dưỡng nhan, cuối cùng nhan sắc rực rỡ của cô cũng quay trở lại, trang điểm nhẹ một chút, cũng không khiến cho đại ma vương phải mất mặt.
"Ôi... không nỗ lực, thì đúng là khiến lão đại uổng công buồn bã..."
Cố Bắc Từ soi gương lần cuối, nhẹ nhàng tô một chút son màu nhàn nhạt, thấp giọng cảm thán.
Đúng lúc này, một tiếng chuông cửa vội vàng truyền đến.
"Đến đây đến đây!"
Cô cẩn thận xách váy ra mở cửa, vừa mở đã nhìn thấy Diệp Khản... còn có đại ma vương đứng dưới bậc thềm.
Người đàn ông một thân tây trang được may thủ công, trên đó được khảm nạm tinh tế. Anh đứng dưới mái che nghỉ ngơi, đưa mắt nhìn vườn hoa hồng và xích đu trong vườn, toàn thân anh tràn đây khí chất cao quý lạnh lùng, giống như hoàng tử trong truyện tranh.
Cố Bắc Từ mở cửa, đúng lúc đó anh cũng quay ra nhìn cô, bốn mắt đối diện, giao nhau trong khoảng không, cả hai đều lóe lên vẻ kinh diễm.
Bầu không khí đang rất tuyệt, thì có kẻ không biết điều mà chen miệng vào phá vỡ đi vẻ đẹp của nó.
"Cố Bắc Từ, không ngờ cô ăn mặc trang điểm nghiêm túc như vậy, đúng là không sợ mất mặt mài”
Diệp Khản nhìn Cố Bắc Từ một lượt từ trên xuống dưới, nói một cách tùy tiện.
Cố Bắc Từ trong lòng than khóc thâm một tiếng, tại sao lại có tình huống này, sao Diệp Khản sao lại ở đây? Đúng là đen đủi mài
Cô không thèm để ý đến anh ta, chỉ nhìn đại ma vương. "Hoặc tổng, anh thấy thế nào? Không khiến anh mất mặt chứ?"
Mặc dù trong giấc mơ, mỗi lần hỏi ý kiến của đại ma vương về y phục của cô, đều không có câu trả lời nào kinh ngạc cả. Dù sao trong mắt đại ma vương, mỗi khoảnh khắc của cô đều rất xinh đẹp tuyệt trần.
Nhưng phụ nữ trời sinh bản tính là như vậy, mỗi lân mặc đồ mới, đều muốn khoe với người mình thích, nghe anh ấy nhận xét một chút.
Người đàn ông quay người lại, nhìn cô với ánh mắt sâu thảm, Cố Bắc Từ căng thẳng nắm chặt hai bàn tay.
"Rất phù hợp."
Không tới một giây, đôi môi mỏng của người đàn ông khẽ mở, giọng nói không mang theo bất cứ cảm xúc nào, quả nhiên câu trả lời của anh không chút bất ngờ.
"Cảm ơn” Cố Bắc Từ khách sáo nói cảm ơn, sau đó hơi cúi đầu thất vọng, lần này đến một chữ đẹp anh cũng không nói.
Cô không biết rằng ánh mắt của người đàn ông từ đầu tới cuối chưa bao giờ rời khỏi người cô.
Anh không nhớ bộ lễ phục này là thiết kế dành cho ai, nhưng lúc này lại cảm thấy, nó rất phù hợp, bởi vì vốn dĩ nó sinh ra là để thuộc về cô.
"Đã lúc nào rồi rồi, anh còn tâm trạng mà nói chuyện quần áo, chúng ta mau đi thôi, sắp muộn rồi!"
Diệp Khản ngắt lời hai người, lên tiếng thúc giục.
Đích thực là hợp đồng với Lý gia rất quan trọng, Cố Bắc Từ cũng không chậm trễ nữa, lập tức xách túi lên xe.
Khi bước lên xe, cô hơi do dự, trước đây cô đều ngôi ghế sau cùng đại ma vương, nhưng mà bây giờ, anh không còn nhớ cô là ai nữa, hiện tại anh là người cực kỳ ưa sạch sẽ, thậm chí còn rất ghét sự đụng chạm của phụ nữ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận