Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 748:

Chương 748:Chương 748:
Chương 748:
"AI"
Cố Bắc Từ kêu lên một tiếng đau đớn, nặng nề ngã ở trên giường, cô dùng sức ôm chặt đầu mình, gương mặt của tên lái xe gây ra chuyện kia ẩn náu ở trong một mảng màu đỏ u ám đang dần dân rõ nét.
Tại sao? Tại sao đường nét gương mặt kia lại quen thuộc như thế? Giống như...
Cùng với sự dần hiển hiện của gương mặt kia, trái tim Cố Bắc Từ càng ngày càng chìm xuống, một suy nghĩ đáng sợ đang hiện ra trong đầu cô...
'Lộp bộp!"
Đột nhiên điện thoại truyên tới tiếng vang của thông báo, cứt đứt hồi ức của trận ác mộng này!
Cố Bắc Từ giống như người đuối nước trong biển sâu bỗng được người mạnh mẽ kéo ra khỏi đó.
Cô lập tức mở lớn miệng thở gấp, rất lâu sau mới câm điện thoại trên bàn lên, hoá ra... là thông báo đại ma vương gửi Wechat tới.
[Đại ma vương: Đang làm gì?]
Trong lòng Cố Bắc Từ có chút tủi thân không sao nói rõ được, hôm qua cô gửi Wechat anh đều không trả lời ngay, dựa vào đâu mà bây giờ cô phải trả lời anh ngay chứ
Không trả lời đấy!
Cố Bắc Từ hờn dỗi nhét điện thoại xuống dưới gối còn dùng sức đè nó.
Không dễ gì mới tạo được một cơ hội gặp mặt, anh không có việc gì tự nhiên chạy tới thành phố bên cạnh thị sát làm gì chứt!
Cô càng nghĩ càng tức giận, thời gian trôi qua từng phút từng giây, ánh nắng chói chang ngoài cửa sổ bất thình lình trở thành mưa rào tâm tã. Cố Bắc Từ lăn qua lăn lại không có cách nào chìm vào giấc ngủ, lại móc điện thoại ra, nhìn chằm chằm vào màn hình ngẩn người.
Bọn họ đã từng ước định tuyệt đối sẽ không lạt mềm buộc chặt, tuyệt đối sẽ không chiến tranh lạnh. Bây giờ một tin nhắn cô cũng không trả lời, có tính là chiến tranh lạnh không?
Nghĩ kỹ lại thì, đợi đã, đây không phải là trái lại tiện nghi cho Đỗ Thư Tĩnh sao? Tại sao cô phải tự mình đẩy đại ma vương ra xa chứ!
"Aiya, Cố Bắc Từ, mày thật sự là quá ngu rồi!"
Cố Bắc Từ bỗng từ trên giường ngồi dậy, buồn rầu võ đùi.
"Cốc cốc cốc..."
"A Thiểu, không phải chị nói đừng tới làm phiền chị rôi sao?"
Cố Bắc Từ bực bội gãi gãi đầu, cô đang rối rắm đây này, thực sự không muốn quan tâm tới bất kì ai, nhưng mà âm thanh ngoài cửa từ đầu tới cuối vẫn không chịu ngừng lại.
"Cốc cốc cốc..."
"A Thiểu!"
Cố Bắc Từ không vui lật người xuống giường, sau đó kéo mạnh cửa phòng ra, đang lúc định bảo A Thiểu đi thì đập vào mắt lại là một khuôn mặt kinh diễm tuyệt đẹp.
"Triệt ca ca? Không phải anh đang ở thành phố bên cạnh sao... sao anh lại tới rồi?"
Cố Bắc Từ mở to hai mắt, không dám tin nhìn người đàn ông đứng ở cửa, sắc mặt người đàn ông có hơi tái, hô hấp hơi nặng, đầu tóc có hơi rối loạn còn có chút nước, rõ ràng là do đi đường mệt mỏi vội vã tới đây, thậm chí tới cả nước mưa cũng chưa kịp lau đi.
Nhìn thấy dáng vẻ người đàn ông xa không với tới vì cô mà trở nên nhếch nhác không chịu nổi, Cố Bắc Từ chẳng còn nỗi buồn gì nữa.
"Vì hạng mục lớn của Cố tổng."
Người đàn ông nhàn nhạt mở miệng, tay lại đẩy cửa ra sải bước tiến vào.
'A... Xác thực là một hạng mục lớn đó..."
Cố Bắc Từ chột dạ lùi về sau, lời này nói ra từ trong miệng đại ma vương, cô liên cảm thấy tâm ý nhỏ của bản thân hoàn toàn bị nhìn thấu rồi.
Bộ dạng trang nghiêm có thể lừa gạt được Diệp Khản nhưng lại lừa không nổi đại ma vương.
Thiên sứ cùng ác ma trong lòng Cố Bắc Từ sau khi đánh nhau một trận xong thì vẫn là người nhỏ thiên sứ thắng, cô quyết định thành thật với đại ma vương.
"Thực ra sở dĩ em chỉ đích danh muốn bàn với anh là vì... Cô còn chưa kịp nói hết câu, đại ma vương liên nghiêm túc lấy một phần hợp đồng ra chuyển cho Cố Bắc Từ.
"Cố tổng, đây là thành ý của Hoắc thị.
Nghe thấy đại ma vương gọi mình là Cố tổng, Cố Bắc Từ lập tức có loại cảm giác tự mình đào hố chôn mình, da đầu ngứa ngáy, cô chỉ có thể kiên trì đến cùng nhận qua, chững chạc đàng hoàng lật ra xem.
Bạn cần đăng nhập để bình luận