Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 238:

Chương 238:Chương 238:
Chương 238:
“Chú Tư! Chú nghe cháu nói đất"
Vu Cố nghe thấy lời của ba Tư Thần, sắc mặt đã hoàn toàn trắng bệch, bây giờ cậu ta mới ý thức được bản thân thực sự gây ra chuyện lớn rồi. Nếu như ba của Tư Thần thực sự hủy bỏ hôn ước vậy nhà họ Tư sẽ không còn lý do gì để giúp đỡ nhà họ Vu nữal
Vậy thì cậu ta... cũng tiêu đời rồi!
Nhưng mà dù cho cậu ta có kêu thế nào người nhà họ Tư cũng không quay đầu lại, càng đi càng xa.
"Vu Cố, anh đứng dậy trước đi."
Đám học sinh xem náo nhiệt xong giải tán rồi Hứa Vận Nhi mới dám đi qua đây, làm bộ mặt đây đau lòng đỡ Vu Cố dậy.
"Chuyện này đều trách em! Đều là bởi vì em mới khiến quan hệ của anh với Tư Thần rơi vào bế tắc. Anh yên tâm, bây giờ em sẽ đi giải thích rõ ràng với Tư Thần!"
Lúc Hứa Vận Nhi nói chuyện còn đỏ vành mắt, đứng dậy làm bộ như muốn xông ra bên ngoài, đương nhiên cô ta nắm bắt tiết tấu vô cùng tốt để cho Vu Cố có cơ hội kéo cô ta lại.
"Vận Nhi! Em không cân đi, chuyện này không liên quan đến emI"
Vu Cố tất nhiên nghĩ cũng không thèm nghĩ mà kéo Hứa Vận Nhi vào trong lồng ngực mình.
"Vận Nhi, đều do đám người đó nói năng vớ vẩn, người con gái tốt như em có làm sai gì đâu, tại sao phải đến gần để bị Tư Thần làm nhục chứ? Muốn trách thì trách bản thân anh, do anh không có năng lực, không thể cưới được người mình yêu.'
Cho dù tới thời điểm này rồi Vu Cố vẫn cho rằng Hứa Vận Nhi là người con gái đơn thuần, lương thiện nhất trên thế giới này.
Hứa Vận Nhi mừng thầm trong lòng, thực ra căn bản cô ta không thể nào đi tìm Tư Thần giải thích cái gì, cô ta làm tất cả những điều này chỉ là để thu được thêm một phần thiện cảm của Vu Cố đồng thời giúp bản thân thoát ra khỏi trò hê này.
"Vu Cố, anh đừng nói nữa, chúng ta có duyên không phận, em đã chấp nhận số phận rồi."
Trên mặt Hứa Vận Nhi còn bày ra vẻ đau đớn không thôi, cô ta càng từ chối Vu Cố thì Vu Cố lại càng một lòng hướng về cô ta.
"Vận Nhil Anh...'
Vu Cố kéo tay Hứa Vận Nhi mặt đầy áy náy, chỉ là mặt cậu ta bây giờ sưng như cái đầu heo Hứa Vận Nhi cũng không nhìn ra được.
"Thôi bỏ đi, anh đừng nói nữa. Chúng ta vẫn nên nghĩ cách giải quyết thôi, em nhìn thấy dáng vẻ của ba Tư Thân rất là tức giận, anh không thể lại khiến ông ấy hiểu lầm thêm nữa."
Bề ngoài Hứa Vận Nhi nói ra kiến nghị rất tự nhiên nhưng trong lòng lại thâm nghĩ: hợp đồng quản lý của bà đây vẫn còn ở công ty của các người kìa, thời điểm này Vu thị bắt buộc phải duy trì tiếp cho bà.
Vu Cố lòng dạ rối bời không xem kĩ biểu cảm của Hứa Vận Nhi, cậu ta lập tức lấy điện thoại ra gọi điện thoại cho ba mình.
"Con trai, lúc này không phải con nên hẹn Tư Thần đi ăn cơm sao, gọi điện cho ba làm gì? Chẳng lẽ là... Tư Thần đã đồng ý tổ chức tiệc đính hôn trước, tốt nghiệp thì kết hôn rồi à? Con gọi để báo tin tốt cho ba sao?”
Đâu bên kia điện thoại, Vu tổng hết sức vui mừng hỏi.
"Không... ba, xảy ra chút chuyện, hôm nay ba của Tư Thân tới trường, còn đánh con một trận nữa...'
Vu Cố vô cùng chột dạ mở miệng.
"Cái gì? Đánh con á? Con thành thật khai báo cho ba biết, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?”
Giọng nói của Vu tổng lập tức biến thành nghiêm túc, Vu Cố khó xử liếc nhìn Hứa Vận Nhi.
Hứa Vận Nhi rất có năng lực quan sát, nhỏ giọng nói.
"Vậy em về nhà trước đây.'
Nói xong cô ta không quan tâm nữa tự mình đi luôn, Vu Cố lúc này mới dám đem những chuyện đã xảy ra kể lại cho ba cậu ta nghe, chẳng qua cậu ta cố hết sức làm lời nói của mình hơi mơ hồ, chỉ nói Tư Thần vì một người con gái mà hiểu lâm cậu ta, cậu ta vì tức giận mới nói ra vài lời không nên nói.
"Mày não heo à! Không biết bây giờ nhà chúng ta đang ở giờ phút quan trọng sao? Nếu như nhà họ Tư không giúp đỡ Vu thị của chúng ta thì nhà chúng ta sẽ hoàn toàn sụp đổ đấy, mày còn có não không?”
Vu tổng nghe xong vẫn cứ nổi cáu, Vu Cố chột dạ đành phải giải thích, nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận