Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 696:

Chương 696:Chương 696:
Chương 696:
"Ông..."
Cố Bắc Từ do dự, nhân vật cấp thần như thế này, cô chỉ mới thấy trong sách khoa và TV thôi, người thật, hôm nay là lân đầu tiên cô được nhìn thấy rõ ràng đấy.
"Ta đã từng khen cháu và đứa nhỏ này, rất có thiên phút"
Ông cụ đành phải nhắc nhở một câu, Cố Bắc Từ bỗng nhiên nhớ lại.
"Là cuộc thi hòa nhạc lần đói"
Trong trí nhớ, đó là lân duy nhất cô và Đại Ma Vương tham gia cuộc thi quốc tế, ca khúc mà cô diễn tấu là do bà nội Hoắc sáng tác, ông nội Hoắc viết lời. Ấn tượng lần đó của cô rất sâu sắc, bởi vì cô cùng với Đại Ma Vương giành được giải quán quân.
Cũng là khoảnh khắc ăn ý hiếm có của cô và Đại Ma Vương. Cô mơ hồ nhớ rằng lúc đó có một ông cụ đeo khẩu trang khen ngợi cô và Đại Ma Vương, chỉ là lúc đó cô còn cho rằng ông cụ đó chỉ là khán giả đến xem cuộc thi, cho nên căn bản không hề để ý đến, hoá ra...
Ánh mắt Cố Bắc Từ bỗng nhiên sáng lên.
“Hoá ra ông chính là ông cụ năm đótI"”
"Tất nhiên là ông rồi, bằng không ai có thể có con mắt tốt như vậy chứ, trong một lúc liền có thể phát hiện hai vị thiên tài chứ?"
Ông cụ dí dỏm hài hước nói.
"Chỉ tiếc là trong đó có một người đã từ bò thiên phú của anh ấy."
Steven nhún vai tiếc nuối, liếc nhìn Hoắc Tư Triệt.
Trong lòng Cố Bắc Từ bỗng nhiên có chút tiếc nuối, thật ra thiên phú âm nhạc của Đại Ma Vương, còn vượt xa hơn cả cô, chỉ tiếc rằng vì tương lai của nhà họ Hoắc, cho nên đã rất lâu rồi anh không động đến nhạc cụ.
"Màn diễn tấu của cháu hôm nay làm cho ông rất cảm động, ông muốn tiến cử cháu với tư cách cá nhân tham gia cuộc thi tuổi trẻ Mozart vào một năm sau, không biết cháu có bằng lòng không?”
Giọng nói của Steven vừa rơi xuống, tất cả mọi người tại đây đều kinh ngạc.
Cuộc thi tuổi trẻ Mozart! Cuộc thi đó còn cao cấp hơn cả Viellal Bởi vì Viella là cuộc thi các sinh viên chuyên ngành âm nhạc có thể tham gia, nhưng cuộc thi tuổi trẻ Mozart, cần phải được công nhận chuyên nghiệp ở trong ngành, tức là nói ít nhất phải là một nhạc sĩ tiêu chuẩn, mới có tư cách tham gial
Ở trong lòng Steven, Cố Bắc Từ lại có thể đã là một nhạc sĩ tiêu chuẩn rồi!
"Quá tốt rồi A Từ! Cho dù không có giải Kim Tưởng Viella, cậu cũng đã được công nhận bởi âm nhạc cổ điển rồi!"
"A Từ, tớ thật sự rất mừng cho cậu!"
Hai người bạn thân Quý Uý Nhiên và Tư Thần vô cùng kích động.
Mà Daisy, với tư cách là người đoạt giải Kim Tưởng Viella, vốn phải nở mày nở mặt vô cùng, nhưng lúc này lại giống như vật nên trong suốt, bị người khác gạt sang một bên.
Các khán giả tại đây cũng sôi nổi vỗ tay khen ngợi Cố Bắc Từ, khen ngợi ánh mắt độc đáo của Steven.
"Tiểu thiên sứ, tôi sẽ ủng hộ cho côi!"
"Một năm sau, tôi sẽ cổ vũ cho côi!"
Trong đám đông, lại còn có cả Kael người đã thua Cố Bắc Từ trước đó, qua cuộc thi hôm nay, anh ta đã hoàn toàn trở thành fan hâm mộ của Cố Bắc Từ.
Lúc này, đội ngũ nhân viên bước đến, thông báo mọi người tham gia lễ trao giải thưởng.
"Mời các vị tuyển thủ đã đoạt giải đi theo tôi đến đại sảnh tâng một.
"Đợi đất"
Cố Bắc Từ đột nhiên gọi nhân viên lại, lạnh nhạt nói.
"Với một luật lệ cuộc thi không công bằng như vậy, tôi từ chối giải bạc này, không chỉ như vậy, tôi còn muốn kháng nghị với ban tổ chức!"
"Đây..."
Tổng giám khảo William lập tức lộ ra vẻ mặt lúng túng.
"Quả thực rất không công bằng."
Lúc này, Hoắc Tư Triệt đang đứng bên cạnh Smith đột nhiên mở miệng, tiếng anh thuần tuý được bọc bởi một khí thế bức người, khiến cho người khác phải nghe theo trong tiềm thức.
Lúc này, Chiến Anh từ bên cạnh bước ra, nhìn chằm chằm William với sắc mặt nghiêm túc.
"Hiệu trưởng William, học viện âm nhạc Juliet, với tư cách là một đơn vị tổ chức cuộc thi Viella lân này, hy vọng rằng danh tiếng hàng trăm nay của trường học này sẽ không bị huỷ hoại ở cuộc thi này, nếu như ngay cả sự công bằng tối thiểu nhất cũng làm không được, vậy tập đoàn Hoắc Thị chúng tôi đành phải từ bỏ sự hỗ trợ đối với trường học cao quý này.
Hả?
Bạn cần đăng nhập để bình luận