Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 387:

Chương 387:Chương 387:
Chương 387:
Tăng Sùng bước đến bục giảng, giọng không cao không thấp nói.
"Giờ bắt đầu vào giờ học, xin chào các bạn sinh viên.”
Các sinh viên dưới bục giảng miễn cưỡng đứng lên, giọng điệu lơ mơ nói ra một câu chào thây, Cố Bắc Từ nhìn xung quanh, tất cả mọi người đều lười lười, hoàn toàn không có dáng vẻ nghiêm túc đang học gì cả.
Tăng Sùng giống như sớm đã quen với việc này, nói như lấy lệ.
"Ngồi xuống đi."
Đại đa số sinh viên sau khi ngôi xuống, đều bắt đầu làm chuyện riêng của mình, ăn đồ ăn, chơi game, thậm chí còn trốn phía sau để đánh bài, mọi thể loại đều có.
Cố Bắc Từ nhíu chân mày, mặc dù nghe nói cũng có những loại sinh viên như thế này, nhưng như này cũng quá càn quấy rồi.
"Môn chính kịch thoại kịch hôm nay, tôi mang đến cho mọi người một đoạn chính kịch kinh điển của quốc gia chúng ta [Lôi Vũ]"
Thầy Tăng nói xong, mặc dù đã kéo màn hình chiếu xuống, bắt đầu chiếu Lôi vũ.
"Tôi đã nói mà, bình thường lớp của thây Tăng đều sẽ chiếu [Lôi Vũ], nghe nói nguyên một học kỳ, ông ấy toàn chiếu [Lôi Vũ] hết cả học kỳ đó. Cậu cảm thấy như này thì học được cái gì?"
Mễ An ghìm giọng xuống nói nhỏ bên tai của Cố Bắc Từ.
"Sự việc tuyệt đối sẽ không đơn giản như thế này đâu."
Cố Bắc Từ ý vị sâu xa nói, ánh mắt nhìn lên trên mặt của Tăng Sùng.
Lúc Tăng Sùng đang dựa vào cạnh của bục giảng, lưng quay lại với tất cả mọi người chuyên tâm nhìn màn hình chiếu.
Thậm chí khi người trong phim bắt đầu nói vê chính kịch, ông ấy cũng không nói lời nào, luyện tập theo lời thoại.
Cố Bắc Từ ngôi cũng khá gần, lập tức chú ý đến tình tiết này, nhiều năm như vậy rồi, thây Tăng này ngày qua ngày cần mẫn luyện tập chính kịch.
Cũng trùng hợp là đoạn này chiếu cũng chiếu đúng mười phút, bỗng nhiên Tăng Sùng quay người lại, bắt đầu giao phó bài tập.
"Bài tập sau ngày hôm nay, sau khi mọi người đi về, mỗi ngày xem lại đoạn phim này, thu lại đoạn luyện tập chính kịch gửi cho tôi. Được rồi, giờ có thể tan học rồi."
Lời của Tăng Sùng vừa dứt, sinh viên liên ôn ào đứng lên, nối đuôi nhau đi ra ngoài, căn bản không xem lời nói của ông ra gì.
"Thây Tăng kỳ nào cũng giao bài tập này, nhưng mọi người đều không quan tâm đến, chưa có ai nộp bài tập này hết, dù gì cuối kỳ cũng lấy được điểm, Bắc Từ cậu không cần để ý đâu."
"Không, tớ quan tâm.”
Cố Bắc Từ đứng dậy, bước nhanh đến bên bục giảng, lúc này Tăng Sùng đang thu dọn tập tài liệu chuẩn bị đứng dậy rời đi.
"Thầy, em nộp bài tập bằng hình thức nào ạ, gửi tới email của thây sao?”
Một giọng nói rõ ràng khiến cho Tăng Sùng dừng lại.
"Em định làm bài tập này sao?”
Tăng Sùng quay người lại, lúc nhìn thấy Cố Bắc Từ, ánh mắt có phần kinh ngạc. Ông ấy nhớ lúc nảy chỉ có người con gái này vô cùng nghiêm túc thôi.
"Đúng ạI" Cố Bắc Từ nghiêm túc trả lời, Mễ An đứng kế bên thấy vậy liên mở lời.
"Thầy, còn có em nữa."
Mặc dù cô ta không hiểu tại sao Cố Bắc Từ lại nghiêm túc như vậy, nhưng Cố Bắc Từ luôn có lý của cô.
"Vậy được thôi, em muốn làm thì làm đi.
Tăng Sùng không hề để ý nhiều, sau khi viết địa chỉ email đưa cho Cố Bắc Từ rồi rời đi.
"Bắc Từ, sao cậu lại nghiêm túc như vậy?"
Mễ An vẫn khống chế không nổi mà tò mò hỏi.
"Lẽ nào cậu không biết ông ấy là ai sao?”
Cố Bắc Từ quay đầu lại, trong mắt hiện lên ý vị sâu xa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận