Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 564:

Chương 564:Chương 564:
Chương 564:
Anh vừa định múc một muỗng cháo trong bát, nghe xong thì tay hơi buông xuống, khẽ trả lời.
"Ừm"
Tim Cố Bắc Từ liền rút lại, thì ra là đại ma vương sớm đã biết, nhưng bất luận là kiếp trước hay hiện tại, thì anh từ đó đến giờ chưa từng ép cô nhớ lại, nào có sợ những ký ức này liên hệ sâu sắc với anh, biết đâu cô nhớ lại những ký ức này thì có thể bù đắp mối quan hệ với anh.
Anh cũng không cam lòng... ép buộc cô.
"Xin lỗi anh, em quên quá lâu rồi, anh có thể nói với em không?”
Mũi Cố Bắc Từ cay cay, nghẹn ngào hỏi.
Hoắc Tư Triệt nghe thấy giọng nói của cô khác thường, đưa tay ra nhẹ nhàng vuốt ve khóe mắt cô an ủi, ngữ khí ấm áp.
"Không vội, từ từ nhớ lại. Nếu không nhớ lại được... chắc là tâm em không muốn nhớ."
Lúc anh nói đến câu cuối, rõ ràng Cố Bắc Từ thấy trong đáy mắt sâu thẳm của anh hiện lên vẻ tăm tối.
Trong đáy lòng cô có vẻ bất an không rõ ràng... lẽ nào trong hồi ức mà cô đã quên đi, cũng có vài hình ảnh không tốt?
Lúc này, lại có âm thanh gõ cửa truyên đến, sau đó là bác sĩ đẩy cửa bước vào.
"Kết quả kiểm tra của Cố tiểu thư có rồi. Mặc dù là từ trên cao rớt xuống, nhưng may mắn là cấu tạo của phần sườn dốc xốp mềm nên đã làm cản trở không ít, lại thêm trên tảng đá đó có rất nhiều rêu xanh phủ dày vì vậy hộp sọ mới không bị tổn thương. Qua giám định vừa rồi của chúng tôi, phần mềm bị bầm nhẹ, có điều vẫn cần phải ở lại bệnh viện thêm một ngày nữa, để xem xem tình hình tiếp theo mới xuất viện được."
Bác sĩ phụ trách là một ông cao tuổi điềm đạm, đối với sự thân mật của đôi tình nhân nhỏ đã quá quen rồi.
"Cảm ơn bác sĩ."
Cố Bắc Từ chủ động cảm ơn bác sĩ.
"Không cần cảm ơn ta."
Bác sĩ phụ trách phất phất tay, sau đó nhìn qua Hoắc Tư Triệt kế bên.
"Sau này bảo bạn trai của cô không cần làm quá lên như vậy, tất cả chuyên gia của bệnh viện hội chẩn cho cô, còn tưởng là bệnh hiểm nghèo gì, cuối cùng chỉ là vết thương ngoài da."
Bác sĩ vẫn không nhịn được mà trêu chọc, trong lòng Cố Bắc Từ liền cảm thấy ngọt ngào, nhưng trên lại cười ngượng ngùng. Thực ra tối hôm qua cô cũng cho rằng bản thân mình sắp ly biệt với Hoắc Tư Triệt rồi.
Bác sĩ lại căn dặn thêm vài câu đơn giản rồi quay người rời đi.
"Bắc Từ! Cậu không sao chứ?”
Lúc này, Tư Thần và Quý Úy Nhiên bọn họ lại xông vào, vừa đến cửa nhìn thấy Hoắc Minh Triệt, lập tức sống chết dừng lại.
"À ừm... chúng em đến để thăm Cố Bắc Từ."
Mặc dù Tư Thần cũng là xuất thân từ quý tộc, nhưng khi thấy dung mạo của Hoắc Tư Triệt, vẫn là có phần rụt rè.
Trong lòng Cố Bắc Từ có chút lo lắng, lúc trước vẫn chưa dẫn đại ma vương ra mắt với bạn của mình, chính là sợ đại ma vương không thích cô thân mật với những người khác.
"Triệt ca ca, bọn họ là bạn học cấp 3 của em, đều biết anh là chồng tương lai của em rồi."
Lúc nói đến câu cuối, toàn thân Cố Bắc Từ phát run, thêm câu này vô cùng có linh tính.
Anh vừa nghe xong, sắc mặt vừa lạnh xuống có chút dịu dàng.
"Nửa tiếng."
"Vâng ạ, giờ em sẽ đặt giờ.'
Quý Úy Nhiên bị khí thế Hoắc Tư Triệt trấn giữ, liên phản ứng vô điều kiện cầm điện thoại ra.
Anh đứng dậy, hai người con gái lập tức đứng sát vào tường nhường đường cho anh đi ra.
Cửa từ từ đóng lại, sắc mặt Hoắc Tư Triệt lạnh như băng, sát khí kiêm chế đã lâu vào thời khắc này bao phủ mù mịt, dọa cho hành lang không một bóng người
Chiến Anh bất chấp nguy hiểm tiến lên phía trước. "Ông chủ.
"Điều tra kỹ, tất cả người, đều phải chất.
Người đàn ông mở miệng ngữ khí lành lạnh, nhưng những lời nói lại đủ để đóng băng ngàn dặm, lưng Chiến Anh lạnh buốt, liền tuân lệnh.
Ông chủ nói chết, chính là phải chết thật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận