Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 922:

Chương 922:Chương 922:
Chương 922:
Ở bàn làm việc bên ngoài văn phòng tổng tài.
Diệp Khản ôm đống tài liệu giấy chất như núi đặt trước bàn của Cố Bắc Từ.
"Tất cả những tài liệu này phải được tóm tắt và chỉnh lý, rồi lọc ra những tài liệu quan trọng nhất giao cho lão đại phê duyệt."
Diệp Khản làm vẻ mặt nghiêm nghị nói với Cố Bắc Từ.
Cố Bắc Từ lườm thẳng một cái rồi bắt tay mở đống tài liệu giấy dày cộp đó ra.
Thấy bộ dạng Cố Bắc Từ nhận thua như vậy, trong lòng Diệp Khản vô cùng đắc ý, tựa cả người vào bàn, nói giọng đầy gian xảo.
"Tôi nói cho cô biết, lúc trước tốc độ của Chiến Anh là chỉ trong nửa giờ đồng hồ đã giải quyết xong mớ tài liệu này rồi. Nể mặt cô là người mới vào, tôi cố gắng miễn cưỡng cho cô thời gian gấp đôi. Nếu cô không giải quyết xong đống tài liệu này trong một giờ thì tôi phải trừ lương của cô rồi."
Diệp Khản vừa nói trong lòng vừa âm thâm tự đắc, chiêu này của anh ta quả đúng là "nhất tiễn song điêu" (Một mũi tên bắn hai con chim). Vừa có thể gây khó dễ cho Cố Bắc Từ lại vừa giữ chân cô, làm cho cô không còn thời gian quấy nhiễu lão đại được nữa.
Ai chà, người đâu mà cơ trí thông minh đến vậy!
"Làm xong rồi."
Vừa khi viễn cảnh mà anh ta đang tưởng tượng thêu dệt còn chưa kết thúc thì vang lên giọng nói không chút cảm tình nào của Cố Bắc Từ.
"Cái gì? Mới có mười mấy phút đồng hô cô đã làm xong rồi? Không phải cô làm bừa lấy lệ đó chứ?" Diệp Khản vội vàng quay lại, nhìn đống hồ sơ được xếp thành sáu chồng, hoàn toàn chết lặng.
Anh ta không tin vào mắt mình, còn đi kiểm tra từng chông một và phát hiện ra Cố Bắc Từ sắp xếp thực sự rất có thứ tự, điều quan trọng nhất là ở trên cùng, thậm chí cô còn có thời gian dán một nhãn nhỏ ghi chú thích.
"Cô...
Nhìn vẻ mặt sững sờ của Diệp Khản, Cố Bắc Từ quyết định nhắc nhở anh ta một cách đầy hảo ý.
"Là một công ty thương mại điện tử lớn, Hoắc thị đã có hệ thống tài liệu nội bộ riêng từ lâu. Văn phòng làm việc không giấy tờ không biết đã có từ cách đây bao nhiêu năm rồi. Tất cả những tài liệu này đều được đánh số, và hệ thống đã được sắp xếp, phân loại theo các thuộc tính từ lâu rồi.
Diệp sư phụ, phải in bấy nhiêu tài liệu ra chắc là vất vả lắm hả?”
"GôI"
Diệp Khản nghĩ lại anh ta đã phải lục tung và tìm kiếm vất vả mới tìm được đống tài liệu lộn xộn, ngổn ngang này. Chỉ có photo thôi mà mất tới hơn cả nửa giờ đồng hồ, thật không ngờ...
"Với tư cách là phó tổng tài của Hoắc thị, anh không nghĩ hành vi của mình quá ấu trĩ hay sao? Toàn bộ Hoắc thị đang bận rộn với dự án Giang Nam Lý thị. Đây là một trong những hạng mục hợp tác quan trọng nhất của Hoắc thị trong năm nay.
Còn anh thì đang làm gì vậy? Đây là tố chất con người Diệp tổng anh sao?
Cố Bắc Từ nhìn chằm chằm vào Diệp Khản với vẻ mặt nghiêm túc, phê bình một cách thẳng thừng không khách sáo.
"Diệp Khản, xem ra anh đúng thật sự rất rảnh, rảnh đến nỗi không phát huy được tác dụng gì cho Hoắc thị cả."
"Cô đang nói cái gì vậy?”
Diệp Khản vô cùng bất ngờ liên đáp trả lại theo bản năng. Nhưng đồng hồ báo thức trên bàn Cố Bắc Từ vang lên, đã đến giờ giao cà phê cho Hoắc Tư Triệt.
Cô đành phải phớt lờ Diệp Khản và đi thẳng về phía phòng trà. Khi cô quay lại thì Diệp Khản đã không còn ở đó nữa. Đoán chắc một là quay về để ngẫm nghĩ, hai là tức quá tới nỗi không biết trả lời làm sao, đành phải trốn biệt đi.
Nhưng những thứ này Cố Bắc Từ đều không để tâm đến.
Cô bưng ly cà phê, mắt nhìn vào cánh cửa đóng chặt, đây là lần đầu tiên cô quang minh chính đại gặp anh với thân phận bình thường, sau khi trở về thực tại.
Lát nữa khi cô đẩy cánh cửa này ra thì phải nói gì đây? Phải thể hiện như thế nào?
Lúc này trong đầu óc cô như một đống bùn nhão.
Thôi thuận theo tự nhiên vậy!
Cố Bắc Từ hít một hơi thật sâu và đẩy mạnh cánh cửa văn phòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận