Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 1184:

Chương 1184:Chương 1184:
Chương 1184:
Người đàn ông nhìn cô chăm chú và đáp lại bằng một giọng khe khẽ.
Tuy nhiên, năm phút, mười phút rồi mười lăm phút trôi qua.
Hoắc Tư Triệt vẫn không nhắm mắt lại, Cố Bắc Từ nhìn anh ngạc nhiên.
“Sao anh vẫn chưa ngủ?"
“Tiểu Bắc, đây là mơ sao?"
Người trước giờ luôn thông minh như vậy, đôi mắt dường như có thể nhìn thấu hết tất cả mọi thứ kia, giờ phút này lại lộ ra một tia bối rối không dám tin.
Những thứ quá tốt đẹp, anh lại không dám tin là sự thật.
Cố Bắc Từ nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của anh, một nỗi chua xót mạnh mẽ lóe lên trong lòng cô, cô vươn tay ra và ôm chặt lấy eo anh.
"Triệt ca ca, đây không phải là mơ, chúng ta thật sự được bên nhau nồi, cuối cùng cũng được bên nhau rồi."
"Ừm"
Người đàn ông nhẹ nhàng gật đầu, nhưng vẫn không nỡ nhắm mắt lại.
"Bíp! Bíp! Bíp!"
Cửa sổ xe bị gõ liên tiếp không ngừng kêu lên, Cố Bắc Từ quay đầu lại thì thấy anh hai đang đứng bên ngoài với vẻ mặt hâm hầm, trên tay câm một cây gậy bóng chày.
Cố Bắc Từ sởn hết da đầu, sao muộn thế này rồi mà anh hai vẫn chưa ngủ...
Cô lúng túng đẩy cửa xe bước ra ngoài.
"Anh hai, muộn vậy rồi mà anh vẫn chưa ngủ ạ?"
'A Từ, em đừng nói gì vội.'
Anh hai tức giận kéo cô về phía sau mình, khí lực xung quanh Đại Ma Vương ngay lúc này cũng lạnh theo.
"Không biết quy tắc của người lớn tuổi là không thể phá vỡ sao? Cậu nóng lòng như vậy, ba ngày cũng không đợi được à? Nếu như câu nói xưa ứng nghiệm, sau khi kết hôn hai người không hạnh phúc thì phải làm sao? Cậu có chịu trách nhiệm nổi không?"
Không đợi cho Đại Ma Vương nổi giận, anh hai đã bật ra một tràng những lời nói tức giận, khiến cho Hoắc Tư Triệt lần đầu tiên không nói nên lời.
"Còn ngây ra đó làm gì? Tôi lấy tư cách là anh vợ ra lệnh cho cậu mau về đi
Khóe miệng Cố Thất Giác không giấu nổi vẻ tự đắc, tiểu tử, cuối cùng cũng có một ngày anh đây chiếm được thế thượng phong!
Hoắc Tư Triệt chẳng thèm để ý tới Cố Thất Giác, ánh mắt lướt qua anh ấy nhìn vào Cố Bắc Từ đứng phía sau anh. "Anh về đây."
"Ừm, đi đường cẩn thận, chú ý an toàn nha, khi nào tới nhà báo cho em biết."
Cố Bắc Từ vội vàng mỉm cười đáp lại, với đôi mắt ngọt ngào ấy, Cố Thất Giác dù muốn ngăn cản cũng không thể ngăn cản được, giữa đêm hôm khuya khoắt, bọn nhân tình nó ân ái với nhau làm xúc phạm tâm hồn của những kẻ độc thân này chứ.
"Được rồi, được rồi, mau về thôi, đi thôi, đi thôi!"
Cố Thất Giác khua khoắng vung cây gậy bóng chày lên, Hoắc Tư Triệt lạnh lùng liếc nhìn Cố Thất Giác, như thể đang truyền tải một thông điệp hai chữ.
Đợi đãi
Cho đến khi ánh đèn hậu của chiếc xe biến mất vào màn đêm, Cố Bắc Từ mới cụp mắt xuống và nhìn anh hai của mình một cách bất lực. "Anh hai, rõ ràng anh không phải là người mê tín, sao cứ phải làm như vậy chứ?"
"Hừ! Sao anh có thể dễ dàng dâng cây bắp cải nhà anh cho con heo đó chứt
Cố Thất Giác khịt mũi và nói một cách giận dữ.
"Anh gọi chồng em là con heo à?”
Cố Bắc Từ lập tức mở to mắt, hai mắt gờm gờm nhìn anh hai của mình.
Tuy nhiên, dù cho Cố Thất Giác có không muốn thế nào đi chăng nữa thì đám cưới hoành tráng của cả hai cuối cùng vẫn diễn ra như đã định...
Bạn cần đăng nhập để bình luận