Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 377:

Chương 377:Chương 377:
Chương 377:
"Thật xin lỗi thật xin lỗi! Là do tôi không có để ý."
"Không sao đâu, không quan trọng."
Cố Bắc Từ vội vàng xin lỗi ngồi xổm xuống, nhặt đống văn kiện đang rơi đầy đất lên, trong nháy mắt lúc cô vừa ngồi xuống, người phụ nữ đứng đối diện vừa lúc chặn tâm mắt cô, vừa lúc này thang máy "Đinh" một tiếng mở ra, Lục Tinh Di vội vội vàng vàng đi ra.
"Đầu sắp xếp lại ổn rồi, thật là xin lỗi.
Cố Bắc Từ đứng dậy, sau khi nói xin lỗi với người phụ nữ kia xong tiếp tục đi về phía thang máy, vừa lúc trông thấy được bóng dáng của một thiếu niên.
Cô không chút để ý nhìn lướt qua, đi vào thang máy.
Cái bóng dáng này rất quen thuộc nha, giống như đã từng thấy qua ở đâu rôi? Thang máy rất nhanh đi tới tâng trên cùng, Cố Bắc Từ vào văn phòng, thuận miệng hỏi.
“Triệt ca ca, vừa nãy có ai tới sao?"
"Là cháu trai của anh, em gặp được ở dưới?"
Hoắc Tư Triệt hơi hơi nhướng mày, ánh mắt có chút không vui, tuy rằng là cháu trai, nhưng mà anh không thích Tiểu Bắc nhắc tới người đàn ông khác.
"Chỉ là thấy được bóng dáng mà thôi, anh vậy mà lại có một đứa cháu trai lớn như vậy á?”
Cố Bắc Từ mở to hai mắt ra nhìn, cô biết thân thích của nhà Hoắc rất đông, không nghĩ tới bối phận kém hơn lại lớn như vậy.
"Cũng là cháu trai của em, hôm nào giới thiệu hai người với nhau.'
"Được em cũng muốn thể nghiệm chút cảm giác được gọi là mợ sẽ như thế nào!" Cố Bắc Từ thuận miệng nói tiếp, đi tới bên cạnh anh hỏi.
"Hôm nay có phải anh cũng rất bận không?”
Đúng vào lúc này, Chiến Anh đẩy cửa đi đến, đầy mặt ý cười.
"Ông chủ, Cố tiểu thư, xe đã bị rồi, có thể trở về."
Hoáắc Tư Triệt lúc này mới đứng dậy, vươn tay nhẹ nhàng vén sợi tóc hơi loạn của Cố Bắc Từ ra đằng sau tai, giọng điệu mềm nhẹ nói.
"Không vội, đi thôi.'
"Vâng!
Cố Bắc Từ có thói quen bám lấy cánh tay của Hoắc Tư Triệt, vẻ mặt thần bí nói.
"Gần đây em có nhờ A Thiểu dạy học phụ đạo làm chút đồ ăn vừa đơn giản lại vừa ngon đó, trở vê làm cho anh ăn nhé?" "Cố tiểu thư nấu cơm sao? Nhưng mà lần trước cô...
Hoắc Tư Triệt còn không có kịp trả lời, vẻ mặt Chiến Anh đây khiếp sợ giành phần trả lời trước. Anh ta nhớ tới lân trước Cố Bắc Từ đi nấu cơm, thiếu chút nữa thì đem phòng bếp nổ luôn, cuối cùng vẫn là anh ta phải mời người về sửa chữa phòng bếp.
Chỉ là Chiến Anh còn chưa nói xong, Hoắc Tư Triệt lập tức ném cho anh ta một ánh mắt cực kỳ nguy hiểm khiến anh ta sợ tới mức lập tức câm miệng lại.
Nhưng mà Cố Bắc Từ vẫn quá là xấu hổ, thẹn quá hóa giận đỏ mặt trừng mắt nhìn Chiến Anh.
"Kẻ sĩ ba ngày không gặp thì lau mắt mà nhìn có được không! Lần này anh cũng tới đi, tôi nhất định phải đánh vỡ thành kiến này của anh!"
Cửu gia chuyên trị các loại không phục!
"Tôi xem vẫn là không..."
Chiến Anh ngượng ngùng chuẩn bị từ chối, nghĩ đến cảnh tượng thảm thiết của phòng bếp lân trước, trong lòng anh ta đã có điềm xấu.
"Triệt ca ca, anh ra lệnh cho anh ta tới điL
Cố Bắc Từ đã sớm dự liệu khẳng định Chiến Anh sẽ nói như vậy, quay đầu lắc lắc cánh tay của Đại Ma Vương muốn làm cáo mượn oai hùm.
Tầm mắt của người đàn ông tầm dừng lại trên cánh tay của mình, bộ ngực của thiếu nữ vô ý cọ tới cánh tay của anh, cảm giác này thật mềm mại.
Giọng nói mêm mại mang theo phần ngây thơ vang lên bên tai anh, trên đời này tất cả các yêu câu cô muốn anh đều muốn thỏa mãn cô.
"Chiến Anh, đi tới ăn cơm đi." Cố Bắc Từ đắc ý nhướng mày, Đại Ma Vương đã lên tiếng, Chiến Anh liên không thể cự tuyệt.
"Dạ, ông chủ."
Trong nháy mắt Chiến Anh như một quả cà tím bị đánh nát, ông chủ anh là cái đồ hôn quân, tự mình tìm người thì thôi đi, vì sao cứ phải kéo theo kẻ đáng thương vô tội nhỏ yếu là anh ta đây chứ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận