Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 1002:

Chương 1002:Chương 1002:
Chương 1002:
Cố Bắc Từ lái xe đến Hoắc thị làm việc, mấy ngày nay, Diệp Khản liên tục tìm lý do để cho cô nghỉ phép năm, nhưng cuối cùng cũng không tìm ra được lý do nào nữa.
"Trợ lý Cố, chào buổi sáng! Cô đã ăn sáng chưa? Đây là điểm tâm tôi vừa mới mua, cô có cần một phần không?”
Cố Bắc Từ vừa bước vào sảnh tâng một, Triệu tổng bên tài vụ lập tức tươi cười chào đón cô, trong khi những nhân viên khác ở quầy lễ tân nhìn thấy cô cũng mỉm cười chào hỏi. Thái độ hoàn toàn khác xa so với lúc cô mới vừa bước chân vào Hoắc thị.
"Trợ ký Cố, may nhờ có cô đưa tài liệu đó giúp tôi nếu không tôi đã bị bẽ mặt ở cuộc họp buổi sáng rồi!"
Triệu tổng bộ phận tài vụ nói lại mà vẫn còn run, lúc này mọi người cùng nhau bước vào thang máy, những người còn lại đua nhau mỉm cười khen ngợi Cố Bắc Từ.
"Trợ lý Cố của chúng ta lần này đã hốt vê cho tập đoàn mối làm ăn lớn như vậy, tiền thưởng cuối năm của mọi người năm nay đều nhờ cả vào Trợ lý Cố rồi!"
"Đúng vậy! Đúng đó, đúng đó!"
“Đâu có, tôi đâu có làm được gì đâu."
Cố Bắc Từ khiêm tốn xua tay, nhưng cô vẫn thích bầu không khí hòa thuận như lúc này, nhưng bâu không khí này đột ngột dừng lại khi họ bước ra khỏi thang máy.
Diệp Khản cầm chiếc điện thoại chặn đường đi của họ, nói chính xác hơn là chặn đường Cố Bắc Từ.
"Cố Bắc Từ, bây giờ đã là chín giờ một phút rồi, hôm nay cô vẫn chưa quẹt thẻ, coi như đến trễ. Tôi nghĩ chắc cô vẫn chưa quên, đi trễ thì bị trừng phạt như thế nào chứ?"
Khuôn mặt đắc ý của Diệp Khản giống như cậu bạn học chuyên đi kiếm chuyện trong lớp học khi còn nhỏ.
"Diệp Khản, anh như thế này không đúng lắm thì phải, chúng tôi ở đây đều có thể làm chứng rằng trợ lý Cố đã đến công ty trước chín giờ, chỉ là cô ấy quên quẹt thẻ trong hệ thống nội bộ mà thôi."
Cố Bắc Từ đang vừa tính mở miệng giải thích thì không ngờ Triệu tổng bên tài vụ thấy không xong, liên giải vây cho cô đầu tiên.
"Đúng vậy, hơn nữa sổ tay nhân viên của chúng ta quy định mỗi tháng có hai lân quẹt thẻ bù, sao cậu lại hà khắc với trợ lý Cố của chúng ta như vậy chứ?”
Ngay sau đó sếp phòng marketing cũng lên tiếng bênh vực cô khiến Diệp Khản có chút xấu hổ.
"Diệp tổng, tôi thấy hay là cậu đang cố tình đối đầu với trợ lý Cố vậy?" "Dù gì thì hai người cũng đều là phó tổng tài ngang bằng với nhau, làm người nên du di cho nhau một chút thì sau này mới dễ gặp mặt được."
Những người này cũng đều là lãnh đạo cấp cao của công ty, mỗi người góp một ý khiến cho Diệp Khản sắp không đỡ nổi, cuối cùng đành phải nói một cách đuối lý.
"Tôi chẳng qua chỉ là đùa với trợ lý Cố một chút thôi, ai ngờ mọi người lại tưởng thật chứ? Trợ lý Cố, tôi và cô chỉ là đùa thôi mà, đúng không nào?”
Diệp Khản nói xong liên ra sức nháy mắt với Cố Bắc Từ nhưng Cố Bắc Từ đảo mắt, mặt nói không hề có chút cảm xúc gì.
"Diệp tổng, tôi không thấy trò đùa này có gì đáng cười cả."
Nói xong cô vòng qua Diệp Khản đi vê phía văn phòng của mình, Diệp Khản ỉu xìu vân vê mũi rồi chuồn đi. Cách đó không xa, Đỗ Thư Tĩnh đã đứng trong góc từ lâu và quan sát hết tất cả.
"Không ngờ rằng chỉ trong có mấy ngày ngắn ngủi mà cô ta đã nổi bần bật trong Hoắc thị như vậy rồi sao?"
Đỗ Thư Tĩnh lạnh lùng nhếch mép, không hề giấu giếm sát khí trong ánh mắt.
Trước đây cô ta đã điều khiển Hứa Vận Nhi và phải mất một thời gian dài mới có thể biến Cố Bắc Từ thành phế vật. Nhưng bây giờ, tâm huyết của cô ta phút chốc đã đổ sông đổ bể hết cả.
"Đỗ tổng, việc mà lần trước cô kêu tôi điều tra, tôi đã điều tra ra hết rồi."
Người thanh niên cầm Ipad đứng bên cạnh cô ta mở miệng nói.
"Vào phòng làm việc của tôi."
Đỗ Thư Tĩnh liếc nhìn trợ lý rôi dẫn anh ta vào phòng làm việc của mình, sau đó tên trợ lý đóng cửa với một động tác thành thục và thả rèm cửa kính xuống.
"Đỗ tổng, trước đây cô kêu tôi điều tra những việc mà Cố Bắc Từ làm sau khi tỉnh lại, tôi cơ bản đã điều tra ra toàn bộ rồi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận