Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 1117:

Chương 1117:Chương 1117:
Chương 1117:
"Yên tâm làm chuyện mà em muốn làm đi, vạn sự đều có anh cả."
Anh cả dịu dàng đưa tay sờ lên tóc Cố Bắc Từ, giọng nói của anh luôn làm Cố Bắc Từ cảm thấy an tâm.
"Vâng!"
Cố Bắc Từ gật đầu liên tục, tiếp sau đây, cô định đặt trọng tâm hoàn toàn ở trên người Hoắc Tư Triệt, nhìn anh hồi phục thân thể, ở bên cạnh chăm sóc anh.
Cô muốn để tất cả nguy hiểm đều cách xa anhI
'Ắt xi!
Cô vừa nói xong một chữ, đột nhiên bỗng hắt xì một cái.
"Bị cảm rồi sao?"
Anh cả Cố Khiêm lập tức nhíu chặt mày truy hỏi. "Có lẽ là do đổi mùa mũi của em bị dị ứng ạ. Không sao đâu."
Cố Bắc Từ xoa xoa mũi, mơ hồ nói.
"Vẫn cần phải chú ý, trở về liền đo nhiệt độ thân thể đi."
Anh cả mặt mày nghiêm túc mở miệng, việc của em gái, trước giờ đều không phải là chuyện nhỏ.
"Được, nói không chừng là kẻ thù của em đang nguyền rủa em đấy."
Cố Bắc Từ vốn chỉ là nói đùa cho bầu không khí sinh động một chút thôi, nhưng lại không ngờ tới, có một vài chuyện thật sự là không thể nói bừa đâu.
Người đàn ông nhìn trại tạm giam nào đó vùng ngoại ô Đế Kinh.
Bên trong bức tường cao vút, ghim vô số lưới sắt điện, phạm nhân đang canh chừng trong sân, nhưng ánh mắt của mỗi một người đều vô cùng tê dại. Tưởng Ngọc Đường nhân lúc không ai chú ý, đi vào một góc khuất.
Anh ta ngẩng đầu nhìn camera đối diện, sau khi xác nhận cái camera kia đúng lúc bị tắt thì lặng lẽ lấy ra một cái điện thoại mini.
Đó là một loại khoa học kỹ thuật mới nhất, loại điện thoại này nhỏ đến mức có thể trực tiếp đặt vào trong tai, lúc ấy thời điểm bị bắt, may mắn anh ta cố ý lưu lại chút mưu tính.
Bây giờ, anh ta lập tức bấm dãy số điện thoại của Đỗ Thư Tĩnh, bởi vì anh ta biết, Đỗ Thư Tĩnh chính là hy vọng cuối cùng của anh ta rồi!
Sau một tiếng "tút" vang lên, cuộc gọi vượt đại dương này vậy mà lại thật sự được thông rồi, giọng nói làm người ta sợ hãi thuộc vê riêng Đỗ Thư Tĩnh truyền đến từ đầu bên kia điện thoại.
"Tưởng Ngọc Đường, xem ra tôi xem thường anh rồi, không nghĩ tới anh ở trong tù mà còn có cách để liên hệ với tôi."
"Con mẹ nó đừng nói châm chọc nữa, hai người chúng ta chính là châu chấu bị buộc trên cùng một sợi dây thừng, nếu như cô không muốn tôi tiết lộ mọi chuyện ra ngoài thì mau chóng phái người đến cứu tôi!"
Tưởng Ngọc Đường cảnh giác nhìn bốn phía xung quanh, sau đó đè thấp giọng xuống hung hăng mở miệng.
"Ha! Anh cho rằng mình là ai? Chỉ dựa vào anh cũng dám dùng loại giọng điệu này để nói chuyện với tôi?"
Giọng nói của Đỗ Thư Tĩnh trong nháy mắt trở nên lạnh buốt, tim Tưởng Ngọc Đường trâm xuống mạnh mẽ, lập tức truy hỏi.
"Nghiên cứu của cô thành công rồi?"
Chỉ có nghiên cứu của cô ta thành công rồi thì cô ta mới kiêu ngạo phách lối như thế, bởi vì những người như bọn họ này đã không còn tác dụng nữa, thậm chí Đỗ Thư Tĩnh có khả năng sẽ còn muốn trừ khử anh ta hơn cả Cố Bắc Từi
"Đừng căng thẳng như thế, bây giờ anh đối với tôi mà nói, vẫn còn tác dụng. Tôi sẽ không giết anh, ngược lại, tôi còn sẽ cứu anh ra ngoài.
Đỗ Thư Tĩnh giống như sớm đã đoán được tâm lý của Tưởng Ngọc Đường, không đợi anh ta nói chuyện, liền lập tức mở miệng.
"Tôi không những muốn cứu anh ra ngoài, tôi còn cho anh một món tiền lớn, ngoại trừ những điều này ra tôi còn sẽ nói cho anh một bí mật. Bí mật này đủ để anh hoàn toàn lật đổ nhà họ Cố...
"Bí mật gì? Cô mau nói đi
Nghe được câu này, ánh mắt Tưởng Ngọc Đường trong phút chốc bắt đầu trở nên hưng phấn. "Bí mật này chính là anh hai của Cố Bắc Từ, tôi cũng không nghĩ tới, anh ta ẩn nấp thời gian lâu như thế, vậy mà lại là người của bộ an ninh quốc gia, nhưng mà cái thân phận này lại không tâm thường, sẽ mang đến cho anh ta rắc rối càng lớn hơn..."
Tưởng Ngọc Đường nắm chặt điện thoại, trên mặt từng chút từng chút một hiện lên nụ cười âm trâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận