Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 242:

Chương 242:Chương 242:
Chương 242:
"Không có gì ạ, cháu cùng Thần Thần là bạn tốt, đây đều là chuyện cháu nên làm."
Cố Bắc Từ cười mỉm một cái, nhưng trong lòng vẫn có chút chột dạ.
Mặc dù chuyện này thu được kết quả tốt hơn mong đợi, nhưng cô cũng làm tổn thương Tư Thần.
Dọc theo đường đi cô cũng không dám cùng Tư Thân nói chuyện, cũng không biết phải nói như thế nào.
"Thân Thần, con đi nghỉ ngơi trước đi. A Từ nếu đã tới, nếu không để cho con bé nói chuyện cùng con.”
Ban đầu mẹ Tư Thân muốn để cho con gái trở vê phòng nghỉ ngơi, nhưng lại thay đổi ý nghĩ suy nghĩ một chút lại sợ con gái mình nghĩ quẩn sẽ tìm đến cái chết, thuận tiện nói thêm vài câu.
Cố Bắc Từ trong lòng có chút thấp thỏm, bằng vào chỉ số thông minh của Thần Thần, lúc này chắc hẳn cũng đoán ra được cái bài kia là do ai làm, lúc ấy sẽ còn coi cô là bạn tốt sao?
"Được."
Tư Thần nhìn về phía Cố Bắc Từ, nhàn nhạt đáp một tiếng, còn thân thiết kéo tay Cố Bắc Từ.
Giờ khắc này, Cố Bắc Từ con mắt sững sờ nhìn chằm chằm tay của hai người, trong lòng càng thêm chua xót.
"A Từ, vậy thì nhờ cháu, bác đi chuẩn bị cho các cháu ít đồ ăn."
Mẹ Tư thở phào nhẹ nhõm, đẩy hai người vào trong phòng, mà ba Tư trực tiếp đi gọi điện thoại, để cho công ty đơn phương tuyên bố từ hôn.
Trong phòng, Cố Bắc Từ kéo ghế ngồi xuống, còn Tư thần ngôi xuống mép giường, trải qua một hôi tranh chấp trong lòng, cuối cùng cô cũng lựa chọn thẳng thắn. "Thần Thần, thật ra thì nội dung đăng trên diễn đàn trường học là do mình nói với Lộ Tiểu Tang, cũng là mình để cho cô ấy đăng lên diễn đàn. Thật xin lỗi, bây giờ cậu muốn mắng cứ mắng đi, nhưng chúng ta giao kèo trước, có thể mắng nhưng không thể tuyệt giao!"
Cố Bắc Từ cúi đầu, lúc nói xong câu cuối cùng, cô lại chợt ngẩng đầu, khẩn trương nhìn Tư Thần.
"Phốc!"
Không nghĩ tới Tư Thân lại bật cười.
"Yên tâm đi, mình sẽ không mắng cậu, thật ra mình còn phải cảm ơn cậu. Nếu như cậu không dùng phương pháp nóng vội như vậy, Vu... Người kia chỉ sợ sẽ không lộ ra chân tướng, mình cũng không nhanh như vậy thấy được rõ bộ mặt thật của cậu ta. Nếu như tương lai thật sự kết hôn, lúc đó mình mới rất thảm hại!"
Cho nên, A Từ, là cậu đã cứu vớt mình, cảm ơn cậu."
Tư Thần thân kéo tay Cố Bắc Từ, nói ra một câu cảm ơn từ trong lòng.
"Hô...
Tim Cố Bắc Từ bị treo ngược lên thật cao, rốt cuộc cũng rơi xuống trong bụng, nhịn không được muốn nôn ra.
"Cậu thật không biết mình đã nôn nóng nhiều như thế nào, mình đã kiểm tra nhiều tài liệu như vậy, cậu vẫn không chịu tin mình, cuối cùng mình giống như chó cùng đường quay lại cắn ngược, chỉ có thể giở trò sau lưng."
Tư Thần an tĩnh nghe Cố Bắc Từ kể lại những chuyện đã xảy ra, giống như trở lại khi các cô vẫn còn bé, một người tính tình hoạt bát, ôn ào ôn ào rêu rao, một người tính tình lại an tính, kiên nhãn lắng nghe.
Ba giờ sau, ba Tư đẩy cửa đi vào.
"Thần Thân, chuyện đã xử lý xong, con bây giờ cùng Vu Cố đã hoàn toàn không có quan hệ. Vì phòng ngừa tên tiểu tử thối kia tới quấy rây con, con cứ ở nhà nghỉ ngơi mấy ngày đi."
"Vâng, tất cả con đều nghe theo bai Vừa vặn có thể yên tĩnh luyện đàn, giống như con gái ba là người ưu tú như vậy, không làm nhạc sĩ thì thật đáng tiếc."
Tư Thần học theo giọng nói của Cố Bắc Từ.
"Ừm! Con gái ba hẳn nên như vậy!"
Ba Tư Thân giọng có chút nghẹn ngào, thấy phản ứng này của Tư Thần, lo lắng trong lòng ông cũng được buông xuống.
Vốn ông còn sợ con gái sẽ không nghĩ ra, không nghĩ tới con gái nhanh như vậy đã phấn chấn lại.
Hôm nay trong lòng Cố Bắc Từ đã là lân thứ N cho chú Tư điểm khen ngợi, mấy ngày nay Tư Thần đóng cửa không ra ngoài, coi như đối với Vu Cố cũng chưa dứt hẳn tình cảm, Vu Cố cũng không thể quấy rây Thần Thần được.
Mắt thấy thời gian đã muộn, Cố Bắc Từ đứng dậy cùng một nhà Thần Thần nói lời tạm biệt.
Cha mẹ Tư Thân đích thân tiễn cô ra tận cửa, còn liên tục biểu đạt cảm ơn.
"Thật là cảm ơn con, nếu không có con, Thân Thân nhà chúng ta không biết còn phải chịu thêm bao nhiêu tổn thương nữa.'
Bạn cần đăng nhập để bình luận