Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 559:

Chương 559:Chương 559:
Chương 559:
'Loại phụ nữ tâm cơ như Hứa Vận Nhi kia sẽ không dễ dàng đi tin một người ngoài, chị chỉ cân dẫn dắt, để cô ta biết Cố Bắc Từ nảy sinh uy hiếp đối với cô ta, cô ta tự nhiên sẽ hành động. Nếu như chị nói quá nhiều, trực tiếp bảo cô ta đi đối phó với Cố Bắc Từ, em cảm thấy cô ta sẽ ngoan ngoãn làm con dao của chị sao?"
"Woa, hoá ra là thế. Chị, tâm tư của chị cũng chẳng kém Hứa Vận Nhi chút nào nhat"
Khương Mẫn bừng tỉnh đại ngộ gật đầu, lời nói ra trái lại làm Khương Viện tức chết.
"Thôi bỏ đi, em đã không thể cứu được nữa rồi."
Khương Viện không có cách nào đành lắc lắc đầu, trong lòng lại hơi thở phào, có Hứa Vận Nhi ở đây thì những ngày này Cố Bắc Từ đừng mong được trải qua thoải mái.
Từ sau khi ký hợp ước với Youku Video, [Lang Gia truyện] dường như đã yên ổn hơn rất nhiều, chẳng qua bao lâu đoàn làm phim đã thuận lợi đóng máy rồi.
Cố Bắc Từ vung tay bao một khách sạn ở gân Tượng Sơn để tổ chức tiệc đóng máy.
Qua ba lần kính rượu, tất cả mọi người đều uống nhiều rồi.
"A Từ, đây là đoàn làm phim vui nhất mà tôi từng tham gia, kiếp sau, kiếp sau tôi làm em gái của cô được không?”
Đại khái là ở cùng nhau mấy tháng tình cảm quá thắm thiết rồi nên mọi người cũng không phòng ngự lẫn nhau, ngay đến cả Đỗ Phương Hoa ngày thường cử chỉ đoan trang nhất lúc này đây cũng đều uống say bí tỉ, bám trên người Cố Bắc Từ không chịu xuống. "Được được được, tôi cho cô làm em gái, tôi nuôi côi"
Trên mặt Cố Bắc Từ nổi lên màu đỏ phơn phớt, vốn dĩ cô không uống rượu nhưng hôm nay khó có dịp mọi người vui vẻ, tất cả đều xếp hàng đến kính rượu với cô, cô liên uống mấy ly rượu trái cây có nồng độ cực thấp.
Nhưng có lẽ do nguyên nhân rất lâu chưa uống rượu rồi nên cô lại có chút Say.
Cô nâng đầu quét mắt nhìn trợ lý và người quản lý của Đỗ Phương Hoa, vậy mà lại đã uống tới mức bất tỉnh dưới bàn luôn rồi.
"Thôi vậy, vẫn là để tôi đưa cô về đi."
Cố Bắc Từ lắc lắc đâu, đỡ Đỗ Phương Hoa lên đi ra bên ngoài.
Thực ra khoảng cách từ tiệm rượu này tới khách sạn bọn họ nghỉ ngơi không tính là quá xa, cô dứt khoát dìu Đỗ Phương Hoa đi bộ quay về. Tượng Sơn không bằng nội thành, trên đường tối đen như mực, trừ ánh trăng sao thì chẳng còn ngọn đèn nào.
Cố Bắc Từ vất vả vừa giơ đèn điện thoại chiếu sáng vừa dìu Đỗ Phương Hoa.
Suốt đoạn đường lục chú ý của cô đều tập trung hết trên người Đỗ Phương Hoa, mà ở phía sau cô không xa có vài bóng đen cao lớn vẫn luôn lặng lẽ lén lút đi theo cô.
'A Từt'
Cô vừa đi ra không bao xa, sau lưng truyền tới một giọng nam, Đường Dục vô cùng lo lắng chạy qua đây.
Mấy bóng đen trong góc khuất vốn dĩ chuẩn bị xong qua bên này nhưng lúc nhìn thấy Đường Dục thì lại lén lút ẩn nấp sau cây.
"Cô dọa chết tôi rồi, tôi chỉ kính rượu với bọn họ chút thời gian quay ra đã không thấy cô đâu nữa!" "Sao lại gọi không thấy rồi, Phương Hoa uống nhiều quá, tôi dìu cô ấy về khách sạn trước.'
Cố Bắc Từ mỉm cười giải thích, lúc này, trợ lý và người quản lý của Đỗ Phương Hoa cũng say khướt mà ởi ra, nhưng mà hai người bước lảo đảo không vững, hoàn toàn vẫn chưa tỉnh táo.
"Hôm nay đoàn làm phim đóng máy rồi, rất nhiều diễn viên đều trả khách sạn, tối nay liên quay về, Đỗ Phương Hoa cũng thế. Người quản lý và trợ lý của cô ấy không tìm thấy cô ấy đều bị doạ ngốc luôn rồi! Vốn dĩ bọn họ lập tức phải tới sân bay ngay."
"Hoá ra là như vậy à."
Cố Bắc Từ quét mắt nhìn ba người say bí tỉ, nét mặt bối rối.
"Nhưng mà bọn họ như vậy sao có thể tới sân bay được? Tôi nhớ anh không uống rượu, hay là anh lái xe đưa ba người bọn họ đi đi." "Tôi đi? Vậy cô làm thế nào?” Đường Dục sững sờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận