Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 237:

Chương 237:Chương 237:
Chương 237:
Thì ra cô thích một kẻ vẫn luôn giả tạo, thậm chí hết sức khôn khéo tính toán cô.
Mà cô lại giống như kẻ ngu vậy, từng bước một bước vào trong bẫy rập của cậu ta, rõ ràng là bị cậu ta bán đi nhưng còn giúp cậu ta đếm tiên!
Vu Cố thấy dáng vẻ sợ hãi của Tư Thần, không khỏi đắc ý trong lòng.
"Tư Thần, nhân lúc tôi vẫn còn chưa tức giận, lập tức đeo sợi dây chuyền này lên, chỉ cân cô thật lòng nói xin lỗi với Vận Nhi, tôi còn có thể giả bộ chuyện gì cũng không có phát sinh."
Một giây này, chấp niệm của Tư Thần đối với cậu ta hoàn toàn bị chặt đứt.
Ánh mắt cô giễu cợt nhìn chằm chằm cậu ta, từng bước một lui về phía sau.
"Không! Từ nay về sau, tôi tuyệt đối sẽ không cùng anh có bất kỳ dây dưa gì nữa.
"Cô...
Vu Cố sắc mặt càng trở nên khó coi, mắt thấy bạn học xung quanh hướng về phía bọn họ chỉ chỉ chỏ chỏ, cậu ta cũng không còn kiên nhẫn nữa.
"Vậy để tôi đeo lên cho cô!"
Tiếng nói vừa dứt, Vu Cố liền cưỡng ép hướng Tư Thần đi tới muốn đem dây chuyền đeo lên cho cô.
"Khốn kiếp! Đừng đụng vào con gái tôi.
Đột nhiên một người đàn ông trung niên vọt vào, một đấm đập vào trên mặt Vu Cố, trực tiếp đem Vu Cố đánh ngã xuống đất, một khuôn mặt dễ nhìn bỗng chốc tại chỗ sưng thành đầu heo.
"Chú Tư?”
Vu Cố đang muốn buột miệng mắng to, ngẩng đầu nhìn một cái thấy người tới lại là ba của Tư Thần, nhất thời bị dọa sợ trợn to hai mắt, cả người đều ngây ra.
Cách đó không xa Cố Bắc Từ nhếch môi mỉm cười.
Không sai, là cô mới vừa lặng lẽ gửi tin tức cho ba mẹ của Tư Thần, kêu bọn họ mau tới trường học.
Chuyện của Tư Thần, cô nghĩ cũng không nên kéo dài thêm nữa, hôm nay giải quyết tất cả đi!
"Chú Tư, chú đến đây lúc nào vậy?"
Vu Cố nhất thời thấp thỏm, lúc nãy cậu ta đối với Tư Thần nói những lời đó, trong ngày thường cậu ta tuyệt đối không dám nói ra trước mặt trưởng bối, nếu như để cha mẹ Tư Thần nghe được. ..
"Hừ! Tôi nghe thấy hết rồi! Vu Cối Con mẹ cậu, cậu tự cho mình là cái thứ gì, lại dám chà đạp con gái tôi như vậy hả?" Ba Tư Thần ba mươi tuổi mới có được Tư Thần, đây chính là một người ba cuồng con gái, nếu vừa rồi không phải mẹ Tư ngăn cản, ông đã sớm xông ra.
Bây giờ ông đã giận điên lên, một đấm căn bản không hả giận, lại giơ chân lên hung hãn hướng nửa người dưới của Vu Cố đạp một cước.
“Anh à! Đừng đánh!"
Mẹ Tư vội vàng ngăn ba Tư lại.
"Đánh tiếp nữa, thì trở thành nhà chúng ta không có đạo lý!
"Ba mẹ...
Tư Thần không nghĩ tới ba mẹ vậy mà sẽ tới, nước mắt không kiêm được trào ra.
"Con gái ngoan! Để con chịu ủy khuất rồi! Ba thật không nghĩ tới Vu Cố lại không phải thứ gì tốt đẹp như vậy! Nếu con đã không muốn kết hôn như vậy, chúng ta cũng không cần!" Ba Tư đau lòng đem con gái ôm vào trong ngực, ông nhìn viên ngọc quý trong tay, lại bị người khác khi dễ như vậy, ông làm sao có thể đem con gái gả đến Vu gial
"Ba, con muốn về nhà..."
Tư Thần nhào vào trong ngực cha, lớn tiếng khóc.
"Được! Ba mang con về nhài”
Ba Tư xanh mặt, đem Tư Thần ôm như công chúa đi ra ngoài, Vu Cố bị dọa sợ kinh hồn bạt vía, lăn một vòng từ dưới đất đứng lên đuổi theo.
"Chú Tư, chú nghe cháu giải thích đãi Chuyện không phải như chú nghĩ đâu, cháu thật sự sẽ lấy Tư Thân!"
Ba Tư dừng bước lại, xoay người khinh bỉ nhìn Vu Cố.
"Con gái tôi, cho dù là con trai của tổng thống, tôi đều cảm thấy không xứng với nó, cậu là thứ gì, dám làm cho con gái tôi đau lòng như vậy! Ông đây nói cho cậu biết, chuyện này sẽ không dễ tính toán như vậy đâu!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận