Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 1092:

Chương 1092:Chương 1092:
Chương 1092:
"Rất phong phú."
Biểu cảm của Hoắc Tư Triệt nghiêm túc, đánh giá đúng trọng tâm.
Trong lòng Cố Bắc Từ ấm áp, một bên rót rượu cho Đại Ma Vương, một bên lại gắp cho anh cái cánh gà.
"Anh nếm thử xem, sau khi em tỉnh lại thì chưa từng nấu cơm, cũng không biết ăn có ngon hay không."
Cố Bắc từ ngồi xuống, nghiêm túc quan sát biểu cảm của Đại Ma Vương.
Hoắc Tư Triệt không có trả lời ngay, mà là dùng hành động thực tế nói cho cô biết đáp án, động tác của anh rõ ràng ưu nhã chậm rãi, lại lấy tốc độ cực nhanh ăn hết một cái cánh gà.
Cố Bắc Từ nhìn thôi cũng đói, nhịn không được cũng hạ đũa xuống, kết quả, thật sự ăn rất ngon! 'Cực kỳ ngon."
Người đàn ông vừa duỗi tay dùng lòng bàn tay nhẹ nhàng lau đi hạt cơm ở khóe miệng cô, vừa dịu dàng mở miệng, ngữ khí vô cùng nghiêm túc lại đúng trọng tâm.
Cố Bắc Từ không nhịn được nhoẻn miệng, hóa ra nấu cơm cho người mình thích, có được sự khẳng định của anh, lại vui vẻ như vậy. Cô bỗng có chút hiểu được những cô gái thích nấu cơm kia.
“Nhưng mà....
Đại Ma Vương bỗng nhiên mở miệng, giọng điệu chuyển hướng, tim Cố Bắc Từ lập tức rớt xuống, liên vội vã truy hỏi.
"Sao thế?"
"Vê sau không cho phép."
Hoắc Tư Triệt nghiêm túc nhìn chằm chằm gương mặt của cô, phun ra năm chữ này, mà tim Cố Bắc Từ trong một thời khắc kia giống như bị cái gì đó đột nhiên đánh trúng!
Hắn anh nói giống hệt trong mộng cảnh.
"Người phụ nữ của anh, không cần chịu loại tội thế này."
Hoắc Tư Triệt trước mắt, mỗi một chữ mỗi một câu, lại chậm rãi hòa làm một với anh ở trong mộng cảnh, Cố Bắc Từ đột nhiên không biết là đang ở trong mộng cảnh, hay là ở hiện thực.
Đợi đến lúc cô kịp phản ứng lại, nước mắt im lặng mà chảy xuống, mà người đàn ông sớm đã nhíu chặt lông mày, bên trong ánh mắt sâu xa đều là sự đau lòng.
"Anh làm em khóc rồi sao?"
Anh có chút vội vàng lấy khăn giấy ra, cẩn thận từng li từng tí lau nước mắt nơi khóe mắt cô, giọng nói rõ ràng có chút luống cuống.
"Không phải." Cố Bắc Từ vội vàng lắc đầu, tự mình nhận lấy khăn giấy lau khô nước mắt, không để anh hiểu lâm.
"Em chính là cảm thấy, em thật sự quá may mắn, quá hạnh phúc rồi!"
Một người phạm phải sai lâm lớn, lại có cơ hội chuộc tội như thế này, cảm ơn anh, Triệt ca ca.
Đi qua trăm sông nghìn núi, cảm ơn anh vẫn ở nơi này chờ em.
Sau đó Cố Bắc Từ vội vàng gặm một cái cánh gà, bày tỏ tâm trạng của mình thật sự không có vấn đề gì cả, nhưng mà Đại Ma Vương vẫn khăng khăng đảm nhận việc rửa chén.
"Em thật sự không buồn mà, chờ sau này thân thể anh tốt rồi, tất cả việc nhà đều giao hết cho anh, em làm người câm quỹ, có được không?"
Cố Bắc Từ giống như cái đuôi nhỏ, nhắm mắt theo đuôi đi theo bên cạnh Đại Ma Vương, nhìn anh rửa cái bát thôi cũng giống như bức tranh mê người.
"Được.'
Người đàn ông một bên trả lời, một bên dùng khăn ấm cẩn thận lau đôi tay của cô.
Cố Bắc Từ cười híp mắt với anh, phòng khách to như vậy, đã từng rất lạnh lẽo, vào thời khắc này lại ấm đến cực điểm.
Ăn cơm xong, Cố Bắc Từ và Đại Ma Vương ngồi trên ghế sofa cùng nhau xem tivi, cô tiện tay bật một kênh, trùng hợp chính là, bộ phim đang chiếu lại là...
Bạn cần đăng nhập để bình luận