Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 847:

Chương 847:Chương 847:
Chương 847:
"Hay trước tiên cứ kết hôn trước, sau đó đi hưởng tuần trăng mật, dù sao thì kết hôn cũng chỉ là trong một ngày thôi mà."
Nói xong câu đó, Chiến Anh đè thấp giọng xuống mà ra một ám hiệu cho Cố Bắc Từ.
"Kết hôn là chấp niệm của lão đại, nếu như không hoàn thành thì anh ấy sẽ không chịu đi khám bệnh đâu.”
Cố Bắc Từ nghĩ lại vẫn thấy Chiến Anh nói đúng, chỉ có thể bất đắc dĩ đáp ứng.
"Được rồi, vậy thì kết hôn trước. Viện trưởng, ông xem thân thể anh..."
Viện trưởng và chuyên gia trung y liếc mắt nhìn nhau một cái, cũng bất đắc dĩ gật gật đầu.
"Chung quy lại thì kết hôn cũng chỉ như công tác thôi.' "Vậy để tôi kê mấy đơn thuốc dưỡng thân trước đã, trong mấy ngày này, sáng trưa chiều đều phải uống."
Lão Chu đeo kính lên, nghiêm túc nói.
"Được, tôi sẽ thay anh ấy nhớ kỹ, nhất định sẽ giám sát nhắc nhở anh ấy!"
Cố Bắc Từ vội để cho Diệp Khản đi theo lão Chu ra ngoài bốc thuốc, sau đó xoay người nhìn về phía Đại Ma Vương.
"Váy cưới em sẽ lấy bộ vừa thử kia, một trăm phương án tổ chức hôn lễ em chỉ cân phương án đơn Giản nhất. Nếu như anh cảm thấy không đủ long trọng, về sau ngày kỷ niệm có thể bổ sung lại.
Nhưng mà hiện tại, đối với em mà nói, anh mới là quan trọng nhất, nghỉ ngơi thật tốt được không?"
Cô nói với giọng điệu chắc chắn không cho phép từ chối, khuôn mặt nhỏ căng cứng lại, như thể nếu như Hoắc Minh Triệt không đồng ý, giây tiếp theo cô liên khóc cho anh xem.V I P T R U Y E N F U L L - K h o t r u y ệ n d i ch m i ễ n p hí
"Được."
Không nghĩ tới, người đàn ông vậy mà lại nhoẻn miệng cười, không chút do dự đáp ứng.
"Chỉ cân kết hôn thì có thể."
Cố Bắc Từ nhẹ nhàng thở ra, duỗi tay kéo lại chăn cho anh, bàn tay lại bị người đàn ông nhẹ nhàng nắm lấy.
"Đi lên"
"Không cần, giường quá nhỏ."
Cố Bắc Từ quyết đoán từ chối, cô sợ đè lên anh, khiến cho anh không ngủ ngon được.
"Không nhỏ, lạnh."
Người đàn ông ôm lấy khuôn mặt mình, giọng điệu như đang làm nũng.
Sau đó Cố Bắc Từ không ngoài dự đoán mà luân hãm vào trong đó, đừng nói để cô làm ấm giường cho Đại Ma Vương, kề cả đem bản thân mình hiến cho nam thần cũng không thành vấn đề nhai
"Vậy em làm ấm giường rồi đi xuống."
Cố Bắc Từ giả bộ mà lấy cớ cho mình, cô vừa mới cởi giày đã bị người đàn ông dùng tay kéo lên trên giường, kéo vào trong ngực mình.
Trong phút chốc, không khí tràn ngập hương vị tươi mát của người đàn ông, khiến cho cô có cảm giác an toàn.
Hai người không làm gì hết, cũng không nói bất cứ cái gì, chỉ đơn giản ôm lấy nhau cũng cảm thấy thật sự hạnh phúc.
Tuy rằng người xưa có câu thơ nói nếu như hai người yêu nhau đủ lâu, cần gì phải sớm sớm chiều chiều thấy nhau. Nhưng cô cảm thấy rằng người xưa chỉ là lừa mình dối người, không thể ở bên nhau mới nói như vậy. Cô cầm lòng không nổi mà duỗi tay ôm lấy eo của Đại Ma Vương, nghe tiếng hít thở trâm ổn của anh, nghe tiếng tim đập hữu lực của anh, còn có thể chạm đến lồng ngực ấm áp của anh. Tất cả những việc này chân thật tới như vậy, tựa như giơ tay ra là có thể chạm vào hạnh phúc!
Hoàng hôn đã buông xuống, mà thời gian cũng không vì ai dừng lại. Ngày hôm sau, cha mẹ hai nhà liền thương lượng cùng ăn một bữa cơm rồi định ra ngày kết hôn, bậc bê trên cũng không biết tình trạng của Đại Ma Vương, Cố Bắc Từ đành phải từ Đại Ma Vương xuất viện.
Trong bữa tiệc, ngoại trừ anh hai có chút không bằng lòng, bâu không khí vẫn tương đối hòa hợp và vui vẻ.
"Về ngày kết hôn cụ thể, chúng tôi đã đặc biệt xem lịch hoàng đạo....
Mẹ Hoắc gọn gàng dứt khoát lấy ra tờ lịch màu đỏ rực ra, đang định nói sắp tới ngày, Đại Ma Vương bỗng nhiên mở miệng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận