Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 1080:

Chương 1080:Chương 1080:
Chương 1080:
"Thật ra rất đơn giản, xe đón tớ đến rồi, tớ phải chuẩn bị cho Tưởng Ngọc Đường một phần đại lễ nữa, Thần Thần cậu có muốn cùng đi không?”
Cố Bắc Từ lau lau môi, cầm túi thơm lên đứng dậy.
"Không đâu, hôm nay công ty tớ có cuộc họp."
Tư Thân cũng vội vàng uống hết cháo trong bát, câm túi xách lên đứng dậy.
"Vậy không bằng Thần Thần lại giúp tớ một việc nữa đi, tớ không hy vọng, thế gia nào ở Đế Kinh ngu ngốc đem tiên cho Tưởng Ngọc Đường vay đâu."
"Cậu yên tâm ởi, tin tức nhà họ Tưởng sắp phá sản, tớ nhất định giúp cậu truyền ra khắp giới thượng lưu!"
Tư Thần hơi híp mắt lại, đôi bạn thân nhìn nhau cười, tựa như lại trở về thời thiếu nữ trung học, thời còn lập tổ đào hố bẫy người khác...
Nửa tiếng sau, câu lạc bộ tư nhân cao cấp đối diện đại sảnh Dương thị.
Dương Vận mặt mày sa sút tinh thân đi theo phía sau Tử Duy, lo sợ bất an men theo hành lang đi đến phòng bao ở sâu trong cùng.
Khoảng thời gian này bởi vì nguyên nhân tiên vốn đứt đoạn, anh ta trở nên hốc hác râu ria xôm xoàm rất nhiều. Những ngày này anh ta gọi điện thoại cho Đỗ Thư Tĩnh biết bao lân nhưng Đỗ Thư Tĩnh lại không chịu nhận điện thoại.
Rất rõ ràng, trong mắt Đỗ Thư Tĩnh, anh ta đã trở thành một thứ bỏ đi rồi.
Bây giờ chỉ cân có người có thể cứu anh ta ra khỏi nước sôi lửa bỏng, anh ta đều nguyện ý thử xem.
Tử Duy đi đến cuối, đẩy cửa ra, Dương Vận nhìn thấy bóng lưng của một người phụ nữ.
"Dương tổng, mời vào."
Tử Duy làm một tư thế tay mời, Dương Vận nhìn cậu ta một cái, do dự vài giây vẫn là sải bước tiến vào. Mà lúc này ghế của vị Boss kia chậm rãi xoay lại, để lộ ra người ở phía sau, đôi mắt của Dương Vận trong phút chốc liền phóng to.
"Cố Bắc Từi Sao lại là côI"
"Sao lại không thể là tôi? Phóng mắt ra cả cái Đế Kinh này, Dương tổng còn có thể tìm được người thứ hai giúp anh sao?"
Cố Bắc Từ hơi hơi nhướng mày, cái nhấc tay nhấc chân mang theo khí thế của kẻ mạnh, người ở vị trí trên cao tự nhiên hoàn toàn khác biệt với phế vật trong lời đồn.
"Cố thị của các người đã phá sản rồi, cho dù cô giữ cổ phần của Tưởng thị thì lại thế nào chứ, hôm nay giá cổ phiếu của Tưởng thị cũng rớt cả ngàn dặm, báo ứng không sai đâu!"
Nhắc đến giá cổ phiếu của Tưởng thị, trên mặt Dương Vận lộ ra cảm giác báo thù sung sướng.
"Đó chính là bút tích của tam tiểu thư nhà chúng tôi, không biết Dương tổng liệu có phải muốn giẫm lên vết xe đổ của Tưởng Ngọc Đường không?”
Tử Duy ở bên cạnh, cố ý dùng ngữ khí hờ hững hỏi ý kiến.
Dương Vận bị dọa cho giật mình, không dám tin mà nhìn Cố Bắc Từ.
Tại sao cô lại hoàn toàn trái ngược với miêu tả trong lời đồn thế?
"Anh chỉ cân đáp ứng tôi hai điều kiện, số tiên ba trăm triệu lập tức đến tài khoản. Dương tổng, lúc đầu tất cả những việc Dương thị các anh làm khiến cho cả giới bất động sản của Đế Kinh hận không thể nhổ cái gai trong mắt này ra, đây là cơ hội cuối cùng của anh, tôi kiến nghị anh nên nắm nó thật chắc."
Giọng nói của Cố Bắc Từ trâm thấp lại mang theo ý mê hoặc, Dương Vận cúi thấp đầu, anh ta không phải do dự mà là không có cách nào giữ cho trạng thái nội tâm sợ hãi của mình được trở lại bình thường.
Tất cả mọi người đều cảm thấy Cố Bắc Từ dễ đối phó, bọn họ hoàn toàn sai rồi, dưới tình huống Cố thị phá sản, còn có thể trong thời gian phút chốc làm cho Tưởng thị long trời lở đất, lúc này đây thậm chí còn có thể lấy ra ba trăm triệu để giúp đỡ anh ta.
Người phụ nữ nhìn có vẻ vô hại này trên thực tế lại đáng sợ hơn bất kỳ ail
"Cô giúp tôi, mục đích là gì?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận