Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 222:

Chương 222:Chương 222:
Chương 222:
"Sao lại không có, tớ xem trên tivi cũng có rất nhiều trai thẳng không thích mặc đồ đôi mà."
Tư Thần theo tiêm thức bênh vực Vu Cố, nhưng trong lòng lại vô cùng trống rỗng.
"Thần Thần, có những lời tớ nói ra cậu đừng không muốn nghe, yêu mà hèn mọn thì không phải là tình yêu, chỉ có cậu là thỏa hiệp hết lân này đến lần khác mà thôi. Tình yêu đích thực là cùng nhau cho đi, lẽ nào cậu đã quên tớ là một ví dụ sống sao?"
Cố Bắc Từ nhìn chằm chằm Tư Thần, nghiêm túc nói.
Sắc mặt Tư Thần lộ ra vẻ đau khổ, khi cô định nói gì đó thì Quý Uy Nhiên và Thẩm Kiếm Tinh đã thanh toán xong và đi về phía họ.
"Chúng tôi đã xong rồi, các cậu còn muốn mua đồ gì không?
Bị bọn họ cắt ngang cuộc trò chuyện, chủ đề này cũng không thể tiếp tục nói, Cố Bắc Từ lắc đầu.
"Tôi không cân mua gì cả."
Tư Thần cũng giống vậy, lần trước đã trải nghiệm mua sắm ở đây rồi, cũng không có gì vui lắm.
"Vậy chúng tôi đi nhé, bái bail"
Quý Uý Nhiên rất vui vẻ khoác tay Thẩm Khiếm Tỉnh.
"Lát nữa tôi còn phải tham gia lớp đào tạo thi Olympic...
Tư Thần lờ mờ nói, bốn người mau chóng chia tay nhau ở trước cổng công viên, biển người mênh mông, chỉ còn lại một mình Cố Bắc Từ.
Cô nhìn xung quanh, tất cả các cặp đôi đều đang hạnh phúc nói cười.
Giờ phút này, cô cảm thấy bản thân không thích hợp với nơi này. Cô thở dài, thuận tay tự mình tìm một chiếc taxi.
"Cô muốn đi đâu?"
"Đi đến Hoàng... đi đến biệt thự Cố gia đi.
Cố Bắc Từ suy nghĩ, lời đến bên miệng thì đổi ý.
Thay vì ở trong một biệt thự lạnh lẽo văng vẻ, không bằng về nhà chơi game với anh hai còn dễ chịu hơn.
Buổi tối, Cố Bắc Từ đẩy cửa phòng tắm vừa lau tóc, tâm mắt thờ ơ nhìn lên giường, đúng lúc điện thoại trên giường sáng lên, thông báo có tin nhắn mới.
Đại ma vương cuối cùng cũng biết đường gửi tin nhắn đến rồi sao?
Cô bỏ khăn tắm ra, trực tiếp nhào lên giường, trong lòng kích động mở ra, nhìn thấy tin nhắn cụ thể, nụ cười chưa kịp nở đã nhanh chóng cứng lại trên khóe miệng. [Chiến Anh: Cố tiểu thư, ông chủ đã đổi chuyến bay thành sáng ngày trở về nước, số hiệu chuyến bay là xxxxx]
'Lại như vậy!"
Cố Bắc Từ tức giận cầm điện thoại nhét xuống dưới gối, vờ như không nhìn thấy.
"Không phải là chiến tranh lạnh sao? Ai sợ ai chứ?”
Sáng sớm hôm sau,
Máy bay lướt qua bầu trời xanh thẳm, từ từ dừng lại trên đường băng to lớn.
Máy bay còn chưa dừng lại hẳn, Hoắc Tu2 Triệt đã tháo dây an toàn đứng dậy, bước nhanh vê phía cửa máy bay.
Chiến Anh đi phía sau thấp thỏm trong lòng, hôm qua sau khi gửi tin nhắn cho Cố Bắc Từ, cô vẫn không trả lời, cũng không biết Cố Bắc Từ rốt cuộc có nhìn thấy chưa nữa? Cũng không biết Cố Bắt Từ rốt cuộc có đến đón ông chủ không?
Anh ta lén liếc nhìn khuôn mặt của ông chủ nhưng lại không nhìn ra bất cứ cảm xúc nào, một lát sau khi cửa khoang mở ra, nếu ông chủ không nhìn thấy Cố Bắc Từ...
Lúc này, thân máy may cuối cùng cũng dừng hẳn, cửa khoang dân dần mờ ra.
Trong đáy mắt vô cảm của Hoắc Tư Triệt hiện lên một chút gợn sóng, trong tâm trí anh nhớ lại lần trước khi cánh cửa khoang được mở ra, cô gái của anh sẽ xuất hiện trước mắt anh giống như một thiên thần vậy.
Khi cửa khoang dần dần mở ra, khoé môi của người đàn ông không kiêm được cong nhẹ, cho đến khi cửa khoang được mở ra hoàn toàn, biểu cảm trên khuôn mặt anh dần dần cứng lại rôi trở nên vô cùng lạnh lùng. Chiến Anh kiên trì nói: "Có lẽ lân này Cố tiểu thư không thể tùy tiện vào đường băng được, ông chủ, chúng ta mau xuống máy bay đi?"
Có lẽ do lời nói của anh có một chút tác dụng nên nhiệt độ lạnh lẽo xung quanh cũng tăng lên một chút, Hoắc Tư Triệt bước một bước dài nhanh chóng đi đến cửa ra sân bay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận