Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 378:

Chương 378:Chương 378:
Chương 378:
Đi tới Phượng Hoàng, Cố Bắc Từ lập tức xách theo nguyên liệu nấu ăn đã chuẩn bị từ trước chui vào phòng bếp, còn cố ý dặn dò không cần Chiến Anh và Đại Ma Vương tới hỗ trợ.
Hôm nay vừa hay mình Dì đã về nhà cũ, những người hầu khác trong nhà đều bị Hoắc Minh Triệt kêu về chỗ ở, phòng bếp thực sự đã trở thành sân nhà của Cố Bắc Từ.
"Mình là con ong mật chăm chỉ, ong mật nhỏ..."
Cố Bắc Từ một bên ngâm nga một ca khúc cho thiếu nhi, tâm tình rất tốt đeo tạp dề lên.
Không khí trong phòng bếp giống như ánh mặt trời xán lạn của mùa xuân, mà không khí trên bàn cơm trong phòng khách cách đó không xa lại âm trâm giống như cơn mưa bão giáng sấm sấm chớp xuống vậy.
Chiến Anh cực kỳ bất an ngồi ở trên ghế, một bên duỗi dài cổ nhìn về phía phòng bếp, một bên tiếp tục cùng ông chủ giãy giụa.
"Ông chủ, nếu không tôi vẫn là nên trở vê đi, không quấy rầy thế giới riêng của hai người nữa."
Anh ta cho rằng nếu nói như vậy, ông chủ sẽ nhanh chóng để anh ta phắn đi, nhưng mà người đàn ông lần này lại không dao động.
"Thành thật ngồi đây."
Hoắc Tư Triệt lạnh lùng phun ra bốn chữ, ánh mắt của anh không chút để ý nhìn về phía phòng bếp, trong đôi mắt của thiếu nữ đều tràn đầy thứ ánh sáng sinh động, bộ dạng tươi tỉnh kia khiến anh muốn vĩnh viễn lưu lại.
"AI...
Chiến Anh lập tức giống như quả bóng cao su bị xì hơi, khổ sờ nằm bò trên bàn cơm, bắt đầu trộm gửi tin nhắn cho bác sĩ tư nhân của mình.
"Chiến Anh: Hic, trong chốc lát tôi khả năng sẽ đột phát bệnh bao tử cấp tính đó... anh chuẩn bị sẵn sàng."
"Chiến Anh: À không, trong chốc lát tôi khả năng sẽ trực tiếp bị ngộ độc thức ăn, tóm lại anh phải chuẩn bị trước đó."
Lúc này trong phòng bếp vang lên âm thanh của chảo dầu nóng, đến cả Hoắc Tư Triệt cũng không tự chủ được mà đứng dậy, ánh mắt lo lắng đi tới phòng bếp, trong lòng Chiến Anh khẽ mặc niệm a di đà phật, một bên tìm kiếm bình chữa cháy.
Nhưng mà vụ nổ mạnh không thua gì chiến tranh thế giới lần thứ N trong phòng bếp cũng không có xuất hiện như trong tưởng tượng, ngược lại trong không khí liền tản ra mùi cổ cánh gà rán. Cố Bắc Từ ra dáng thả cánh gà vào trong nồi, còn tránh được dâu bắn ra, thiên tài chính là cho dù làm bất cứ chuyện gì cũng đều năm được bí quyết một cách nhanh chóng.
Hoắc Tư Triệt vừa mới đi được một nửa, liên dừng bước, còn Chiến Anh thì mặt đầy vẻ mờ mịt hít hít cái mũi, mùi thơm này cũng ổn đấy, chẳng lẽ Cố Bắc Từ thật sự có thể nấu ăn ư?
Không chỉ thật sự biết nấu ăn, lại còn nấu ăn rất nhanh nữa.
Chẳng qua chỉ mới có nửa tiếng, Cố Bắc Từ đã lưu loát chuẩn bị xong, ba món mặn một món canh.
"Xong rồi! Cánh gà chiên coca, xà lách sốt dâu hào, dưa chuột trộn và chua và canh trứng! Thế nào? Cũng không tệ lắm chứ?”
Cố Bắc Từ đem bốn đĩa đồ ăn bưng lên bàn, trên mặt đầy kiêu ngạo, tuy rằng chỉ là bốn món ăn đơn giản, nhưng mà từ việc phá hỏng phòng bếp rành thuận thuận lợi lợi nấu ăn được, ở trong mắt hai người đàn ông đã là một sự tiến bộ vượt bậc.
Cố Bắc Từ phân biệt đem đũa đưa cho hai người.
"Nếm thử xem!"
Chiến Anh cầm lấy đũa, tay hơi phát run rẩy, tuy rằng vẻ ngoài trông có vẻ không tôi, nhưng dù sao cũng là người mới học, thường sẽ không nắm giữ được đúng lượng gia vị...
Cố Bắc Từ cảm thấy biểu cảm Chiến Anh đặc biệt thú vị, cố ý làm bộ mơ hồ mở miệng.
"A, đúng rồi, vừa nãy lúc tôi mới cho bột ngọt, hình như bị lấy nhâm sang lọ gia vị khác...
Chiến Anh vừa mới lấy hết can đảm gắp một chiếc cánh gà, nghe thấy Cố Bắc Từ nói vậy, tay trong nháy mắt liền run run.
Ánh mắt của Hoắc Tư Triệt đảo qua khuôn mặt giảo hoạt của thiếu nữ, đôi mắt sâu kín, vậy mà lại đặc biệt phối hợp mở miệng: "Vậy khả năng em bỏ hơn một lần muối."
"A2?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận