Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 186:

Chương 186:Chương 186:
Chương 186:
"Em không nhìn thấy gì cả! Anh anh anh anh... không cho phép anh nói bậy!"
Trời ạ! Mới vừa rồi cô lại giống như một kẻ ngốc vậy, nhìn chằm chằm Hoắc Tư Triệt hồi lâu! Loại chuyện mất mặt như vậy, kiên quyết không thể thừa nhận!
"Cô nhóc khẩu thị tâm phi!"
Hoác Tư Triệt khẽ mỉm cười, đưa tay chạm vào đầu cô, nhẹ nhàng xoa xoa.
Thấy Cố Bắc Từ lúng túng muốn khóc, anh mới chậm rãi buông tay, hướng thẳng mép giường đi tới.
Cảm giác được động tĩnh của Hoắc Tư Triệt, cô lặng lẽ mở kế ngón tay ra, ánh mắt lo lắng tập trung vào bóng lưng của đại ma vương.
Quả nhiên là cơ thể khiến cho tất cả phụ nữ Đế Kinh ngay cả trong mơ cũng mong muốn có được, có ai mà không động tâm...
"Không phải em muốn tắm sao?”
Người đàn ông ngón tay thon dài đặt ở thắt lưng, động tác muốn cởi bỏ khăn tắm, Cố Bắc Từ bị dọa sợ xoay người vọt vào phòng vệ sinh, vừa nặng nề đóng cửa, phát ra "Âm" một tiếng vang thật lớn.
"Đúng đúng đúng! Em muốn tắm!"
Trong phòng vệ sinh truyền tới tiếng tiểu nha đầu lắp bắp khẩn trương muốn che giấu, Hoắc Tư Triệt chậm rãi mỉm cười, xoay người ngồi ở trên giường, ánh mắt trong lúc lơ đãng liếc thấy quân áo rơi đầy trên sàn nhà.
Anh vừa muốn mở miệng nhắc nhở, nhưng bên trong phòng tắm đã vang lên tiếng nước chảy rào rào.
Tính toán một chút, quyết định không nhắc nhở cô nữa, muốn nhìn cô một lúc nữa còn phải thỉnh cầu anh. Hoáắc Tư Triệt hiếm thấy một lần thú vị như vậy, nhàn nhạt thu hồi tâm mắt, vén chăn lên, lại câm lên một quyển sách, vừa giết thời gian vừa chờ cô đi ra.
Trong phòng tắm, Cố Bắc Từ nằm trong bồn tắm, mặt đây ảo não.
"Cố Bắc Từ ơi Cố Bắc Từi Mày đã sống hai đời chẳng lẽ còn chưa thấy qua mỹ nam sao? Lại còn si mê như vậy? Thân thể anh ấy có phải kiếp trước mày chưa từng xem qua đâu?”
Nhắc tới... Mặc dù kiếp trước cô cùng Hoắc Tư Triệt phát sinh qua quan hệ, có thể mỗi lân cô đều nhắm mắt cho qua, trong lòng đều là sợ hãi và tức giận, nào có tâm tư ngắm nhìn thân thể của anh.
Nhưng là mới vừa... Tâm tình cô hình như không có sợ hãi? Có phải hay không bóng ma tâm lý trong lòng cô lúc này đã được cởi bỏ. Cố Bắc Từ trong đầu lại hiện lên một màn vừa mới kia làm cho máu trong người nóng lên...
"Sách... Thật sự là quá làm người ta hài lòng!"
Càng hồi tưởng càng vui vẻ, nhất là nghĩ đến tương lai sinh hoạt ân ái sau khi cưới, Cố Bắc Từ bỗng nhiên che miệng bật cười thành tiếng, cười không ngậm được miệng, sau đó từ từ chìm vào trong bồn tắm.
Nửa giờ sau,
Đang lúc Hoắc Tư Triệt cho rằng tiểu nha đầu kia choáng váng trong phòng vệ sinh, đang chuẩn bị vào kéo người ra, thì cửa phòng vệ sinh đột ngột mở ra.
Anh theo bản năng nhìn sang, sẽ chờ cô mở miệng cầu anh lấy quần áo giúp, mà một giây kế tiếp, đôi mắt anh hung hăng chấn động một cái, ngay sau đó một ngọn lửa trong lòng được đốt cháy, ánh mắt từ đầu tới cuối cũng không rời khỏi.
Cô gái mặc lại áo sơ mi trắng mà anh mới vừa thay ra, một cái áo sơ mi trắng đơn giản, dễ dàng nhìn thấu thân hình lồi lõm của cô, vạt áo vừa vặn che đậy, nhưng càng muốn che lại càng lộ, càng khiêu gợi thêm mong muốn dục vọng, một đôi chân thon dài thẳng tắp chói mắt, đôi chân ngọc mượt mà đáng yêu đứng trên nên gạch đen tuyên, trong suốt như ngọc dương chỉ vậy.
Cô gái đối diện với tâm mắt của anh, lập tức có chút áy náy đưa tay bưng kín vạt áo, thấp giọng nói giống như con nai con lần đầu gặp người lạ.
"Cái đó... Em quên không đem theo quân áo ngủ vào, cho nên tạm thời mượn áo của anh.. -
"Là anh sai rồi."
Cô còn chưa nói hết câu, bất thình lnh nghe được câu nói của đại ma vương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận