Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 1091:

Chương 1091:Chương 1091:
Chương 1091:
Theo âm thanh của người dẫn chương trình, mọi người xung quanh đều trở nên hồi hộp, chỉ có hai người Hoắc Tư Triệt cùng Cố Bắc Từ lại vô cùng bình tính.
Bởi vì... câu hỏi chỉ có chút độ khó ấy, đối với hai thiên tài như bọn họ mà nói, quả thực là dễ như ăn bánh.
Người dẫn chương trình lấy ra từng đáp án chính xác để đối chiếu.
"Câu đầu tiên chính xác! Câu thứ hai chính xác!"
Theo các đáp án chính xác càng ngày càng nhiêu, mà đáp án sai căn bản là không có, tâm trạng chờ mong của mọi người cũng được nâng lên tới đỉnh điểm.
"Đã là câu hỏi cuối cùng rồi, chỉ cần chính xác, nguyện vọng của anh chàng đẹp trai này của chúng ta liền có thể thực hiện được rồi, vậy thì rốt cuộc có chính xác hay không đây?”
Viptruyenfull.net - Chỉ 100 0 đồn g/ngày đọ c tất cả Kho 100 0++ truyệ n dị ch miễ n ph í !
Tất cả mọi người đều ngẩng cổ nhìn đáp án trong tay người dẫn chương trình, người dẫn chương trình còn cố ý kéo dài thanh âm, khơi lên toàn bộ lòng hiếu kỳ của mọi người.
"Đáp án là... Chính xác! Chúc mừng vị tiên sinh đẹp trai này!"
Theo âm thanh của người dẫn chương trình vừa dứt, đám đông lập tức cất lên một trận reo hò, mọi người phản ứng theo bản năng nhường đường cho Hoắc Tư Triệt, Cố Bắc Từ ngơ ngác đứng trong đám người, Đại Ma Vương đang nhìn cô, giống như thiên thần từng bước từng bước đi về phía cô, đến tận trước mặt cô.
Người dẫn chương trình vô cùng có mắt nhìn, dẫn theo mọi người bắt đầu hô.
"Mỹ nữ, đừng quên chồng trước của cô, à không, nguyện vọng của bạn trai cô nha! Ôm một cái! Ôm một cái!"
Quân chúng vây xem biến thành hô to lên ôm một cái theo người dẫn chương trình! Trong đó không thiếu rất nhiều các ông các bà cũng trực tiếp hô hào.
"Ôm cái gì mà ôm, trực tiếp hôn luôn đi
Cố Bắc Từ có chút thẹn thùng cúi thấp đầu, nhưng mà cô là người phụ nữ dám chơi dám chịu mà, chủ động đưa tay trực tiếp nhào vào trong lông ngực của Đại Ma Vương.
Giây phút này, đồng tử của người đàn ông rung động dữ dội, sau đó khóe môi chậm rãi giương lên, đưa tay thuận thế sát sao ôm cô vào trong lòng.
Giống như có được cả thế giới, đời này không còn gì hối tiếc.
Mọi người hoan hô chúc phúc, nhân viên siêu thị đưa phần thưởng lên, một tấm thẻ mua sắm, còn có một giỏ hoa quả nhập khẩu tươi ngon.
Nhân viên là một dì mặt mũi hiền lành đã có tuổi, bà mỉm cười căn dặn Đại Ma Vương.
"Đối xử với cô gái người ta cho tốt, đừng có lại để làm mất người ta nữa."
Dì khuyên nhủ một câu thiện ý, Hoắc Tư Triệt lại ghi nhớ trong tim, anh nghiêm túc gật đầu.
"Sẽ không, đời này đều sẽ không."
Cố Bắc Từ ngẩng đầu nhìn khuôn mặt cực kỳ nghiêm túc của Đại Ma Vương, suy nghĩ trong lòng khó nói lên lời, kỳ thật trước nay anh chưa từng đánh mất cô, anh trước nay chưa từng từ bỏ cô.
Thắng lợi từ siêu thị trở về, đến nhà, Cố Bắc Từ liền ôm các loại nguyên liệu nấu ăn vào phòng bếp, vừa quay người lại, liên phát hiện Đại Ma Vương động tác thành thạo tìm thấy tạp dề, đang định buộc lên.
"Anh làm gì thế? Bữa cơm này để em làm, anh ngoan ngoãn ngồi đó, đói bụng thì ăn chút trái cây lót dạ trước đi.
Cố Bắc Từ lập tức đưa tay giành lấy tạp dề từ trong tay Hoắc Tư Triệt, cau mày mở miệng.
"Em không biết nấu cơm, anh từng xem tài liệu.'
Hoắc Tư Triệt câm một góc tạp dề giữ nguyên bất động, kiên trì nhìn cô.
Cố Bắc Từ chớp chớp mắt, lúc này mới nhớ tới Đại Ma Vương mất trí nhớ rôi, những ngày này quá ngọt ngào, cô đột nhiên lại quên mất sự thật này.
"Em biết nấu cơm, trong mộng cảnh mà anh tạo."
Cô qua loa giải thích hai câu, liên giành lấy tạp dê mặc vào, cũng không chú ý tới, người đàn ông sững sờ nhìn hình bóng của cô, hơi nhíu chặt lông mày.
Anh và cô, giống như hai đường vòng cung cực dài, mặc dù cuối cùng sẽ giao nhau, nhưng mà đoạn dĩ vãng dài dằng dặc kia, cuối cùng lại vắt ngang ở giữa hai người. Cứ luôn trong lúc lơ đãng nhắc nhở anh rằng, trong cuộc sống có một mảng trống không dài như vậy.
Nửa giờ sau, Cố Bắc Từ dựa theo ký ức trong mộng cảnh, còn thật đúng là làm ra hình dáng hai món một canh.
"Gà Coca, trứng sốt cà chua, còn có canh rau xanh đậu phụ. Hôm nay anh miễn cưỡng chịu đựng một chút có được không?”
Cố Bắc Từ vừa xếp nước muối và đậu tương mua trong siêu thị lên, vừa lấy rượu vang có nồng độ cồn thấp ra, cứ như vậy một bữa cơm chẳng ra hình dạng, dưới ánh đèn ấm áp ở trên bàn, sinh ra mùi vị khói lửa nhân gian.
Bạn cần đăng nhập để bình luận