Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 322:

Chương 322:Chương 322:
Chương 322:
Hứa Vận Nhi cất di động đi, nhìn chằm chằm về phía Cố Bắc Từ, lạnh lùng cong mồi cười.
Chờ xem, sắp có trò hay để xem rồi.
“Cô cười cái gì vậy?”
Khương Mẫn một bên nghi ngờ nhìn Hứa Vận Nhi.
"Không có gì, chẳng qua..."
Hứa Vận Nhi ra vẻ một bộ muốn nói lại thôi, nhìn khuôn mặt của Khương Mẫn, trong đầu cô ta lại nghĩ ra một kế sách.
Quả nhiên Khương Mẫn cực kỳ tò mò hỏi: "Chẳng qua cái gì? Cô nói chuyện đừng có thể bỏ lửng như vậy nữa được không?”
"Cái kia... Tôi cũng chỉ suy đoán mà thôi, công ty nhà họ Tưởng hình như có một nhà hàng ở gần đây. Trước đó đạo diễn hỏi mọi người muốn chọn nơi nào để ăn tiệc đóng máy, tôi nhớ rõ A Từ cũng phát biểu ý kiến."
Hứa Vận Nhi cố ý nói không rõ ràng, chờ đợi Khương Mẫn tự bổ não.
Khương Mẫn nghe vậy, tựa như mèo nhìn thấy chuột vậy, hai mắt lập tức sáng ngời.
"Ý của cô chính là, Cố Bắc Từ cố ý chọn khách sạn này, chính là vì muốn lén gặp Tưởng Ngọc sao? Hai người bọn họ chính là "dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng ?U'
"Không không không, ý của tôi không phải là như vậy..."
Hứa Vận Nhi vội vàng giả bộ cực kỳ sốt ruột mà giải thích cho Khương Mẫn, nhưng trong lòng cô ta lại cực vui vẻ, Khương Mẫn căn bản gần như không nghe thấy những lời tiếp theo của Hứa Vận Nhi mà tự mình tiếp tục bổ não.
"Lá gan của Cố Bắc Từ cũng thật lớn, nếu như còn chưa nổi mà đã bị phát hiện ra tin tức yêu đương, cô nói xem cô ta có thể hay không lập tức đi xuyên trái đất? A đúng rồi, Triệt ca ca cũng không phải đền đã cạn dầu đâu! Tôi muốn để cho Triệt ca ca thấy rõ gương mặt thật của tiện nữ này! Chỉ có chị của tôi mới chân chính yêu anh ấy!"
Hứa Vận Nhi thấy suy nghĩ của Khương Mẫn đang phát triển y theo ý của cô ta, nhịn không được vui mừng trong lòng, nhưng mà bên ngoài vẫn giả bộ cẩn thận mà khuyên bảo.
"Khương Mẫn, cô ngàn vạn lần đừng có xúc động làm việc gì ngu ngốc đó, đừng quên anh Đào mới nhắc nhở cô, nhất định phải cẩn thận..."
"Được rồi được rồi, suốt ngày chỉ biết lấy anh Đào ra uy hiếp tôi!"
Nhắc tới anh Đào, sắc mặt của Khương Mẫn liền lạnh xuống, lần trước làm trước mặt như vậy, cô ta đã bị Trương Đào mắng tới mức máu chó phun đầy đầu, trong lòng sớm đã dâng lên tâm lý phản nghịch mãnh liệt với Trương Đào rồi.
Nhưng mà Khương Mẫn chẳng qua chỉ hơi thông minh một chút, cô ta cảnh giác đảo qua Hứa Vận Nhị, cố ý nói.
"Cô yên tâm, tôi sẽ không làm gì đâu."
Nói xong cô ta liền lấy cớ đi vào WC, trên thực tế là đi gọi điện thoại.
Hứa Vận Nhi không cần tốn nhiều sức để bố trí một kế hoạch, tâm trạng sung sướng cầm lấy champagne mà đi vê phía mọi người.
Lúc này, đám người bên cạnh Cố Bắc Từ cuối cùng tản ra không ít, tuy rằng A Thiểu đã giúp cô chắn không ít rượu, nhưng mà vẫn rất cần uống với đạo diễn và chủ biên.
Mặc dù chỉ là rượu trái cây có nồng độ thấp, nhưng mà đại khái có lẽ đã rất lâu không uống rượu nên có có hơi say. 'A Từ, chị không sao chứ?”
Cố Bắc Từ lắc lắc đầu, đem ly rượu cho A Thiểu.
"Chị có hơi chóng mặt, chị ra ngoài hóng gió chút.
Nói xong, Cố Bắc Từ liên một mình đi ra chỗ sân bên cạnh, vừa hay di động vang lên, là tin nhắn do Chiến Anh gửi tới.
"Chiến Anh: Cố tiểu thư, đêm nay ông chủ vê nước, nói là phải cho cô một bất ngờ, mong cô hãy chời"
Khóe miệng của Cố Bắc Từ hơi giương lên, nhanh chóng gửi cho Chiến Anh lời cảm ơn.
Gió đêm lạnh lạnh quét qua mặt cô, ánh trăng chiếu xuống mặt sân, tròn vành vạnh giống như ở công viên ngày đó vậy.
Đột nhiên có chút nhớ anh ấy mà...
Lúc này, một bản giao hưởng trang trọng đột nhiên vang lên, giám đốc quản lý đại sảnh mặc quân áo sang trọng dẫn theo mười mấy người phục vụ đẩy xe chở đồ ăn chậm rãi tiến vào.
Bọn họ dừng lại ở giữa lối đi nhỏ, sau đó theo thứ tự mở các xe chở đồ ăn ra, bên trong đều là những đồ ăn phương Tây hoa lệ tỉnh xảo và xa hoa.
Mọi người hơi ngạc nhiên, chỉ thấy vị giám đốc quản lý đại sảnh đi đến trước mặt đạo diễn, mong đạo diễn hãy nhận lấy phần lễ vật này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận