Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 673:

Chương 673:Chương 673:
Chương 673:
Chiến Anh lập tức gật đầu nói.
"Mấy năm nay Thư Tịnh vẫn luôn tìm người nghiên cứu phát triển loại thuốc này, đến năm nay mới nghiên cứu ra, loại thuốc có thể khống chế được chứng nóng nảy của ông chủ. Loại thuốc này vốn dĩ là nên một tháng uống một lân, nhưng đến bây giờ ông chủ vẫn chưa uống, tôi với Diệp Khản đều đang lo lắng..."
Chiến Anh vẫn chưa nói xong, Cố Bắc Từ liền nhíu chặt mày, lẽ nào hôm đó đại ma vương ho là do lâu ngày không uống thuốc?
Nhưng mà đại ma vương cũng không phải là người sợ uống thuốc... sao anh lại không uống thuốc chứ?
"Triệt ca ca nhà chúng ta là người hào môn của tập đoàn Hoáắc Thị, tính mạng của anh liên quan đến sự hạnh phúc của hơn một vạn nhà, thuốc này các anh đã kiểm tra qua chưa vậy?"
"Yên tâm đi Cố tiểu thư, quy tắc của Hoắc Thị là tất cả các loại thuốc đều bắt buộc phải qua kiểm tra, chúng tôi đã kiểm tra qua rồi, tuyệt đối không có vấn đề gì, nhưng quan trọng là, ông chủ, anh ấy không uống thôi."
Chiến Anh vô cùng phiền não nói, đột nhiên ánh mắt anh ta đổ dồn lên người Cố Bắc Từ, có ý hay rồi.
"Đúng rồi, sao tôi có thể quên chuyện quan trọng như vậy được chứ, ông chủ nghe lời nhất là Cố tiểu thư, cô bảo ông chủ uống thuốc, nhất định ông chủ sẽ uống! Chuyện này giao cho cô là hợp lý nhất rồi!"
"Tôi?"
Không đợi Cố Bắc Từ phản ứng lại, Chiến Anh đã để hộp thuốc vào trong tay Cố Bắc Từ rồi.
"Tính mạng của ông chủ chúng tôi nhờ vào cô rồi!"
“Tôi...
Cố Bắc Từ vẫn chưa kịp giải thích gì hết, thì đã bị Chiến Anh đẩy vào trong văn phòng.
Đúng lúc, anh đang ngồi trước bàn làm việc phê duyệt công văn, nghe có âm thanh liên ngẩng đầu, cùng với Cố Bắc Từ bốn mắt nhìn nhau, ánh mắt sắc lạnh chuyển qua dịu dàng, giống như đang hỏi Cố Bắc Từ làm sao đấy.
"Không có gì, em chỉ đến thăm anh thôi, Triệt ca ca, anh làm việc của anh đi nhé.
Cố Bắc Từ ngại ngùng cười cười, liền quay đầu lại, giả vờ trợn mắt hung ác với Chiến Anh ngoài cửa.
Mà bên ngoài, Chiến Anh lại cúi người thật lâu với cô, sau đó dùng khuôn miệng nói không thành tiếng "nhờ cả vào cô" rồi tháo chạy.
Cố Bắc Từ chỉ đành chịu đóng cửa lại, vẫn đang nghĩ cách để đại ma vương uống thuốc.
Cô cầm cốc nước trên bàn lên, trước tiên đi qua phòng trà rót một ly nước ấm, sau đó đặt hộp thuốc lên cái khay chung, đi đến bên cạnh đại ma vương.
Cứ nghĩ đến đại ma vương uống thuốc khó như vậy, cô quyết định trước hết nói một chút vê chuyện khác, sau đó không ngờ đại ma vương uống thuốc thần không hay quỷ không biết.
"Triệt ca ca, qua vài ngày nữa em phải đi Viara thi rồi, nghe Tư Thần nói đồ nước Mỹ rất khó ăn, cậu ấy với Quý Úy Nhiên chuẩn bị thùng mì tôm và lẩu mang qua bên đó. Anh nói xem em có cân mua một ít không?”
"Không cần thiết, bảo dì Minh đi cùng em.”
Anh liên phủ định ý nghĩ của cô, anh không nỡ để cô ăn những thức ăn không có dinh dưỡng như vậy. "Nhưng sườn xào chua ngọt, tôm sốt cà dì Minh nấu không ngon bằng anh nấu."
Cố Bắc Từ trườn dài trên bàn thở dài một hơi hết sức chân thành, trong não cũng nhớ đến món ăn lần trước, thèm ăn đến nổi lè lưỡi ra liếm liếm khóe miệng.
Vừa đúng lúc Hoắc Tư Triệt ký xong một hợp đồng, nhướng mắt nhìn cô, ánh mắt nhìn thấy vết bóng của nước ở đôi môi, bỗng nhiên sâu thắm.
"Vậy anh đi cùng em."
"Thôi vậy, em không muốn trở thành Đát Kỷ hồng nhân họa thủy đâu, cũng chỉ có mấy ngày mà thôi, em sẽ cố chịu đựng.
Cố Bác Từ liền lắc đầu, ánh mắt liếc nhìn qua hộp thuốc trên khay.
Lúc cô đang nghĩ làm sao mở miệng để cho đại ma vương uống thuốc, thì anh đã mở lời trước. "Muốn anh uống thuốc?"
Cố Bắc Từ lưỡng lự gật đầu, đúng là cô nghĩ thế, dẫu sao Chiến Anh nói đại ma vương phải nhanh chóng uống thuốc.
"Được."
Anh vừa nghe cô gái nói, bỗng chốc không nói lời thứ hai liên đưa tay về phía hộp thuốc...
Bạn cần đăng nhập để bình luận