Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 595:

Chương 595:Chương 595:
Chương 595:
"Chú chim sẻ ngoài cửa sổ..."
Khúc dạo đầu của bài hát vừa vang lên, con ngươi của Cố Bắc Từ bỗng co rút lại, bản nhạc này thật quen thuộc, thật quen thuộc...
Giống như bài hát ru mẹ tự sáng tác khi cô còn nhỏ.
Lúc này, giọng hát trâm thấp của Phó Lan Chi cất lên, giống như rượu ngon trải qua nhiều năm, đậm đà mùi vị xa xưa.
"Đây là ca khúc lúc mẹ cháu vẫn còn sống vì ông ấy mà sáng tác, vốn dĩ là muốn hát cùng ông ấy nhưng không ngờ tới..."
Viên Trạch Văn đứng một bên giọng nói tang thương mở miệng, lúc nhắc tới mẹ của Cố Bắc Từ lại thở dài một hơi nặng nâ.
"Những năm này, tên này vẫn luôn không chịu phát hành bài hát, nói rằng không tìm được giọng hát thích hợp để hát bài hát này, cũng may mà hôm nay ông ấy la cà đến chỗ này của chú mới có thể để ông ấy gặp được cháu.
Bài hát này của Vân Triều cuối cùng có thể ra mắt với người đời rồi."
Hoá ra trong này lại có một đoạn chuyện như thế.
"Bài hát này của mẹ, lúc nhỏ cháu từng nghe rồi. Cháu nhất định sẽ cố gắng hát thật hay!"
"Ừ, chú tin cháu nhất định sẽ làm được.
Viên Trạch Văn nhàn nhạt gật đầu, đột nhiên ý tứ sâu xa mở miệng.
"Thực ra chú vẫn luôn cảm thấy, cái chết năm đó của mẹ cháu vô cùng kỳ lạ.
Cố Bắc Từ nghe được lời này tim suýt chút hụt một nhịp, bàn tay buông lỏng, tiếng trang giấy ¡n lời bài hát rơi trên bàn.
"Chú Viên, lời chú vừa nói, rốt cuộc là có ý gì?"
"Thực ra chú cũng không có bất cứ bằng chứng gì hết, chỉ là cảm thấy thời cơ lúc bà ấy rời đi thực sự là quá trùng hợp rồi. Bà ấy vừa mới lấy được Ảnh hậu, sắp phải ra nước ngoài tiến quân vào thị trường u Mỹ, lúc ấy có một bộ phim điện ảnh được chế tạo rất lớn cấp thế giới, đạo diễn nhiệt tình mời mẹ của cháu.
Bà ấy chỉ cần bước một bước này liền có thể hưởng tiếng tăm toàn thế giới, thời điểm đó bài hát này vốn dĩ là muốn để trong album quốc tế của Phó Lan Chi, cùng mở ra thị trường âm nhạc quốc tế.
Khoảng cách mẹ cháu trở thành siêu sao thế giới chỉ thiếu một bước này, nhưng mà lại cứ phải vào thời điểm đó... bà ấy lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, lái xe gây ra vụ tai nạn giao thông kia cũng chết rồi, tưởng chừng như ôm theo một lòng muốn đồng quy vu tận với mẹ cháu, tàn nhãn đâm vào phía trước."
Nói đến đây, trong mắt Viên Trạch Văn lướt qua một tia sáng lạnh.
"Từ sau khi mẹ cháu rời đi, album của Phó Lan Chi gặp trở ngại, bộ điện ảnh kia cuối cùng chọn người khác, từ đó về sau chẳng còn xuất hiện một siêu sao nào có tiêm chất giống như mẹ cháu nữa, nhưng lái xe gây ra vụ tai nạn đã chết rồi, không có ai có thể tìm ra sự thật.
Nghe xong lời của Viên Trạch Văn, Cố Bắc Từ đổ mồ hôi lạnh đầy thân, trước giờ cô chưa từng nghĩ tới phía sau vụ tai nạn của mẹ lại có một câu chuyện như thế, lúc đó cô sống ở trong đau khổ, thậm chí còn không dám nhìn cảnh tượng xảy ra tai nạn.
Lẽ nào nói vốn dĩ mẹ không phải chết do tai nạn giao thông bình thường? Liên tưởng tới đây, mẹ con Tô Phù Dung cấp tốc mang theo di chúc tìm tới cửa, bộ dáng giống như sớm đã biết mẹ nhất định sẽ xảy ra chuyện vậy...
Cố Bắc Từ càng nghĩ tim càng phát run.
"Thế nào? Cháu đã suy nghĩ kĩ chưa?”
Lúc này, Phó Lan Chi từ trong phòng bước ra, lên tiếng cắt đứt mạch suy nghĩ của Cố Bắc Từ.
Cố Bắc Từ bỗng lấy lại tinh thần, nghiêm túc nhìn Phó Lan Chi nói.
"Cháu đã nghĩ kĩ rôi, Phó thiên vương, cháu sẽ nghiêm túc chuẩn bị ạ, nhất định sẽ hát bài hát này thật tốt!"
“Gọi Phó thiên vương cái gì chứ, cháu là con gái của Vân Triều, gọi là chú."
Phó Lan Chi không vui mở miệng nói.
"Chú Phó."
"Được, vậy giờ cháu vào hát một lần chú nghe xem." Phó Lan Chi là một trai thẳng như sắt thép, trực tiếp đẩy Cố Bắc Từ vào trong phòng, để cô thử giọng ngay tại đây.
Cố Bắc Từ chỉ có thể nghe theo mà làm, dưới yêu cầu nghiêm khắc của Phó Lan Chi, cô luyện đi luyện lại nhiều lân mãi cho đến khi mặt trời khuất sau phía Tây, cuối cùng Viên Trạch Văn đói tới không chịu nổi nữa liền tống cổ bọn họ đi.
Ba người đã hẹn xong rồi, buổi chiều ngày mai lại tiếp tục.
Sáng ngày hôm sau, Cố Bắc Từ luyện tập ở công ty trước, vừa bước vào phòng thu âm liên nhận được cuộc gọi của Đường Dục.
'A Từ, Hứa Vận Nhi đột nhiên tới công ty của chúng ra rồi!"
“Cô ta tới làm gì?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận