Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 728:

Chương 728:Chương 728:
Chương 728:
'Em đương nhiên là sẽ nói được làm được rồi!"
Cố Thất Giác ấm ức nói.
"Vậy thì tốt, chiến đội của em, anh đầu tư cho em năm triệu."
Cố Khiêm mỉm cười bước qua đây, bình thản nói.
"Vậy em cũng đầu tư năm triệu!"
Cố Bắc Từ lập tức giơ tay, cười híp mắt nói.
"Em còn muốn làm bà chủ của câu lạc bộ, vê sau anh hai cứ gọi em là bà chủ đi "
Cố Thất Giác nhảy một bước tới trước mặt Cố Bắc Từ, không nặng không nhẹ nhéo nhéo mũi của em gái.
"Đồ tôi nhà em, còn muốn chiếm cả tiện nghi của anh hai em à?”
Lão Cố nhìn thấy dáng vẻ một nhà vui vẻ của ba đứa con, trong lòng vô cùng vui vẻ yên tâm. Bỗng ánh mắt ông rơi trên chiếc sofa đơn trong phòng khách, ông dường như nhìn thấy Vân Triều hồi còn trẻ, dịu dàng nhìn các con, cười vô cùng ấm áp.
Ông vừa định gọi ra tên, nhìn lại lần nữa, lại phát hiện là ảo giác của bản thân.
Vân Triều, tôi đã nuôi dưỡng các con khôn lớn rồi, không có phụ sự giao phó của bà.
Vành mắt lão Cố lặng lẽ đỏ lên, lúc này mới rời đi ánh mắt, nhìn về phía dì Phúc.
"Dì Phúc, tối hôm nay khó có dịp ba đứa nó cùng trở về, làm chút đồ tụi nó thích ăn. Đúng rồi, lấy chai Lafite tám mươi hai năm kia ra, mấy người đàn ông chúng tôi uống chút!"
“Được thôi
Dì Phúc liền đáp lại, vui mừng phấn khởi chạy vào nhà bếp làm việc. Lúc này lão Cố tới thư phòng luyện chữ, ba anh em lại giống như hồi nhỏ chơi cờ trong phòng trò chơi.
"Anh cả, em nhìn dáng vẻ của anh vừa rồi hình như sắc mặt không được tốt lắm, có phải là xảy ra chuyện gì rồi không?”
Lúc này Cố Bắc Từ mới hỏi, anh hai không nói chuyện ngay lúc đó, phỏng chừng là không muốn để ông Cố biết.
"Ừm, vừa rồi bên nước Mễ truyền tới tin tức của Hứa Vận Nhi."
"Sao rồi ạ? Tìm thấy người rồi?"
Nhắc tới Hứa Vận Nhi, tim của Cố Bắc Từ cũng theo đó mà bị nhấc lên. Người phụ nữ này giống như rắn rết vậy, nếu như không thể hoàn toàn khống chế được, thì sẽ ẩn nấp trong góc tối làm ra những động tác lớn.
"Tìm thấy rồi, nhưng mà, cảnh sát nước Mễ nói Hứa Vận Nhi đã chết rồi." "Chết rồi? Vậy thì thật sự quá hả giận rồi! Loại người này chính là đáng đời thôi! Cho dù trốn được khỏi nhà tù thì lại thế nào, ông trời cũng không nhìn tiếp được nữa rồi!"
Anh hai Cố Thất Giác vừa nghe thấy Hứa Vận Nhi chết rồi, lập tức vui vẻ vỗ lòng bàn tay một cái.
Cố Bắc Từ nhìn biểu cảm ngưng trọng của anh cả, đoán rằng có lẽ sự việc không đơn giản như thế.
"Vậy đã nhìn thấy thi thể của Hứa Vận Nhi chưa? Kiểm nghiệm DNA chưa?"
Dựa theo hơn một trăm cuốn tiểu thuyết cô từng đọc trên mạng, thì càng là nhân vật phản diện làm người ta ghét thì càng không dễ dàng chết như thế, ngộ nhỡ Hứa Vận Nhi cũng là giả chết thì sao?
"Nghe nói Hứa Vận Nhi là chết trong một trận hỏa hoạn, thi thể hoàn toàn biến dạng, pháp y đang tra xét tìm xem.”
"Cái gì? Cái thi thể đó đã hoàn toàn biến dạng rồi sao còn có thể chứng minh người chết chính là Hứa Vận Nhi chứ? Liệu có gian trá gì không?”
Lúc này anh hai cũng phản ứng lại, vội vã phân tích, nói.
"Chính là sợ có gian trá, cho nên anh và Tư Triệt còn đang nghĩ cách điều tra, nếu như thực sự là giả chết, chỉ dựa vào bản thân Hứa Vận Nhi ở đất khách tha hương thì sẽ không làm được điều này đâu."
Cố Khiêm nhíu chặt mày.
"Ý của anh cả là sau lưng Hứa Vận Nhi còn có thế lực khác, một khi cô ta ẩn nấp được thì ngày sau sẽ tạo thành nguy hại, còn đáng sợ hơn so với tưởng tượng của chúng ta àI"
Cố Bắc Từ biểu cảm ngưng trọng, nói. "Cho nên trước khi chưa xác định được thi thể chính là Hứa Vận Nhi thì tất cả chúng ta đều phải thận trọng, cẩn thận. Chuyện này tạm thời đừng để ba biết, dạo này để ba nghỉ ngơi thả lỏng cho tốt đi."
"Vâng, tụi em biết rồi."
Cố Bắc Từ cùng anh hai cùng gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận