Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 937:

Chương 937:Chương 937:
Chương 937:
Cố Bắc Từ thăm dò hỏi.
"Quả thật là có nói, cô có thể nhớ lại đã là một kỳ tích 1/100. 000 rồi, đương nhiên lúc đó thuốc mà cô uống hiệu quả không lớn. Nhưng giờ bản thân cô cũng đã nói, thuốc mà Hoắc Tư Triệt uống hiệu quả rõ ràng đã mạnh hơn.
Kỳ tích luôn không thể phát sinh lần thứ hai được, tôi khuyên cô, hay là từ bỏ đi. Hoắc Tư Triệt của cô không phải là sống rất tốt sao, hai người giống như hai đường thẳng song song, bình yên sống tốt ngày tháng còn là không được sao.
Nhất Đăng hoàn toàn không bận tâm phất phất tay nói, mà Cố Bắc Từ lại nghiêm túc lắc đầu.
"Không, chúng tôi sẽ không thể là hai đường thẳng song song."
-Haiz, vì vậy nói yêu đương thật sự sẽ hại chết người mà."
Nhất Đăng khoanh hai tay trước ngực thương cảm nói một câu, khi đi ra khỏi phòng liên bận rộn với chuyện khác. Con người anh ta chính là tính cách cổ quái như vậy, đến đi như gió.
Tư Thần đưa tay ra vỗ vai Cố Bắc Từ.
"Bắc Từ, chuyện đã như thế này rồi, tiếp theo cậu định như thế nào?”
"Thân Thần, tớ sẽ không từ bỏ đâu."
Cố Bắc Từ ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, trên ban công của tòa nhà đối diện tình cờ được đặt một chậu hoa xinh tươi, hoa đó rất giống loại hoa trong giấc mơ cô và đại ma vương cùng nhau trồng.
"Trong quá khứ, bất luật có bao nhiêu xác suất anh ấy cũng chưa từng từ bỏ tớ, hiện tại tớ cũng không thể từ bỏ anh ấy. Nào sợ chỉ có cơ hội 1/100. 000 chứ, tớ cũng sẽ cố gắng thử."
Hoắc Tư Triệt đi qua con đường mà anh từng trải, em mới biết trong tâm anh rốt cuộc có bao nhiêu khổ.
"Nhưng... cậu cũng đã nói rồi, Hoắc Tư Triệt của hiện tại đã quên đi cậu rồi, cũng không yêu cậu nữa, cậu định như thế nào?"
Nghĩ đến Cố Bắc Từ đang đứng trước cảnh ngộ khó khăn, Tư Thân cũng thay cô cảm thấy đau đầu mà.
"Điều này càng đơn giản hơn. Lúc đầu tớ ghét anh ấy hận anh ấy như vậy, anh ấy cũng không từ bỏ tớ. Hiện tại anh ấy chỉ là quên mất tớ, chưa yêu tớ mà thôi, tớ có thể theo đuổi anh ấy lại, gân đây tớ vừa đặt mua mấy cuốn sách con gái theo đuổi đàn ông rồi!"
Cố Bắc Từ lấy điện thoại ra, còn đặc biệt cho Tư Thần xem mấy cuốn sách nữ theo đuổi nam mà cô mua, Tư Thần vừa xem, toàn bộ là tiểu thuyết ngọt lịm của một người được gọi là tác giả bánh trứng, trên mặt cô bỗng chốc dần dần hiện lên cái gì đó không đáng tin và nghi ngờ.
"Chỉ có cái này thật sự có thể được sao?"
"Không được thì tớ đổi tác giả khác."
Cố Bắc Từ không bận tâm nói, kinh nghiệm yêu đương của bản thân Tư Thần cũng có thể nói là hỏng bét, nên trên phương diện này cô ấy thật sự không có cách này cho Cố Bắc Từ ý kiến được.
"Đúng rồi, tớ có một món quà muốn tặng cho cậu, mấy ngày nay cuối cùng cũng làm xong rồi."
"Qùa gì vậy? Mấy ngày qua cậu luôn chăm sóc tớ, giờ cậu còn muốn tặng quà cho tớ nữa, thật là hổ thẹn mài”
"Đây có gì mà hổ thẹn chứ, cậu đi với tớ.'
Tư Thần không quan tâm cười nói, liền kéo cô đến hầm đỗ xe của bệnh viện, một chiếc xe Ferrari màu đỏ sáng chạy nhanh đến trước mặt bọn họ, tài xế từ trên xe đi xuống, giao chìa khóa lại vào trong tay Tư Thân.
"Đây chính là món quà mà tớ muốn tặng cho cậu! Lúc trước không phải cậu thích nhất là xe đua sao? Có xe rồi sau này đi làm cũng thuận tiện hơn một chút, không cân đối mặt với cái tên đáng ghét Diệp Khản đó nữa."
Tư Thần lấy chìa khóa nhét vào tay Cố Bắc Từ, lại nhớ đến cái gì đó, liền lục lọi trong túi xách một lát, cuối cùng tìm ra một tấm thẻ nhỏ, đưa cho cô.
"May mắn có cục an ninh Quốc gia giúp đỡ, vì vậy lúc làm cái này cho cậu không có tốn bao nhiêu công phu hết."
Lúc Cố Bắc Từ thấy tấm thẻ đó, mắt liên sáng lên phấn khích trực tiếp hôn Tư Thần một cái.
"Thần Thần, thật sự cảm ơn cậu! Giờ tớ rất cần nó!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận