Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 1162:

Chương 1162:Chương 1162:
Chương 1162:
Cố Bắc Từ vừa quay người, phát hiện mọi người đều đã quay vê, một người ở trong phòng cười chúm chím nhìn hai người bọn họ.
"Chỉ cân cố gắng, tình yêu ngọt ngào sẽ đến thôi! Ollie givelt"
Cố Bắc Từ đột nhiên làm một động tác cổ vũ, gần đây rảnh rỗi cô bắt đầu chơi game lại từ đầu, cô học được rất nhiều từ có ý nghĩa.
Ăn cơm trưa xong, đám người nam nhân đó ồn ào muốn đi trường đua ngựa cưỡi ngựa, mấy người con gái ở nhà ngắt hoa làm móng tay.
"Bắc Từ, hai người đã đi đến ngày hôm nay, mẹ Hoắc cũng đã trao vòng tay gia truyên cho cậu rồi, vậy hai người định khi nào kết hôn?"
Tư Thần và Cố Bắc Từ đều đã đến tuổi kết hôn, trong cuộc nói chuyện đều không tránh khỏi vấn đề này được.
Tuổi của A Kiều còn nhỏ, ngựa thần lướt gió tung mây mà tưởng tượng.
"Vậy Hoắc tổng câu hôn với cậu chưa?"
Cố Bắc Từ lắc đầu bất lực, một bên cắt hoa hồng bỏ vào trong bình, không ngờ rằng làm cho hai người bạn thân kinh hoàng.
"Chị nói cái gì? Anh ấy đến giờ vẫn chưa cầu hôn? Vậy anh ấy có ám hiệu gì với chị không?”
A Kiều có chút sốt ruột hỏi.
"Chắc là cũng không có."
Cố Bắc Từ nghĩ lại cuộc sống trong tuân này, phát hiện cảnh phim trong đầu toàn bộ đều là ngày tháng không biết xấu hổ với Hoắc Tư Triệt.
"Trời ạ, Hoắc Tư Triệt rốt cuộc là nghĩ cái gì vậy chứ? Có phải là người chưa bao giờ có được sẽ mãi xáo động tâm can, còn kẻ được yêu thì lại quá hững hờ?"
A Kiều vừa xúc động, đến lời bài hát cũng nổi lên.
"Nói cái gì thế! Dù sao trong giấc mơ cũng là chị chủ động câu hôn, cùng lắm thì chị lại câu hôn lân nữa."
Cố Bắc Từ cong khóe môi lên cười, hoàn toàn không có để ý, cô rất hưởng thụ cuộc sống bây giờ, cùng đại ma vương tin tưởng lẫn nhau.
"Hay là vì anh ấy mất đi trí nhớ, tưởng là đã kết hôn một lần, chính là đã cầu hôn với cậu rồi?"
Tư Thần suy đoán hợp tình hợp lý nói.
"Nhưng em xem tin tức, bác sĩ Nhất Đăng không phải là dựa vào phương thức bào chế phát minh ra thuốc mới rồi sao, Hoắc tổng không nhớ lại một chút gì trong quá khứ à?”
Lý Kiêu một tay bỏ toàn bộ hoa vào trong bình, theo như tính tình của cô ấy, có thể nghiêm túc ngồi đây lâu như vậy, thực sự không dễ dàng gì.
Nói đến vấn đề này, sắc mặt Cố Bắc Từ hơi tối lại.
"Không."
Đoạn thời gian này, cô không phải không thăm dò hỏi qua đại ma vương mấy vấn đề này, nhưng thu hoạch từ đầu đến cuối là ánh mắt mơ hồ của đại ma vương.
Có điều cô sớm đã buông bỏ, chỉ là lúc bị mọi người nhắc đến, trong lòng hơi gợn sóng một chút.
"Nhưng cũng không quan trọng, quan trọng nhất là bây giờ, lẽ nào không phải sao?"
"Chị nói không sai, quan trọng nhất chính là bây giờ. Vì vậy nhanh chóng kết hôn đẩy lùi nỗi băn khoăn trong lòng anh cả đi, anh ấy đều không có nghĩ đến cuộc sống của mình nữa rồi." A Kiều thở ra một hơi yếu ớt, nhất thời không cẩn thận nói ra tiếng lòng của mình.
"Được lắm, thì ra em không phải thực sự quan tâm đến chuyện đại sự cuộc đời chị, mà là có âm mưu khác."
Cố Bắc Từ kéo dài một hơi, một tay hất cằm của A Kiều lên, ánh mắt nhìn chăm chú nói.
"Thành thật giải thích, còn định giấu chị bao lâu nữa?”
"Chị nói cái gì vậy chứ? Sao em không hiểu gì hết."
Mặt của A Kiêu liên đỏ lên, sống chết không thừa nhận, Tư Thân kế bên càng thêm mơ hồ.
"Hai người bí hiểm cái gì thế?"
Lúc này, hai người con gái đồng thời quay qua, ánh mắt không thiện chí nhìn Tư Thần, hiểu ý cùng nói.
"Bí hiểm là cậu mới phải?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận