Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 232:

Chương 232:Chương 232:
Chương 232:
Cố Bắc Từ lạnh mặt nhìn chằm chằm Vu Cố, thật cẩn thận liếc mắt nhìn về phía Tư Thân một cái, lúc này Tư Thần đang đưa lưng về phía tường cùng mọi người luyện tập chơi bóng chuyên, không nhìn thấy bên này.
Trên mặt Vu Cố hiện lên vẻ yên tâm, sau đó dùng tốc độ nhanh hơn mà đi về phía Hứa Vận Nhì.
"Vận Nhi, chủ nhiệm lớp nói tìm cậu có việc, bảo cậu hiện giờ đi tới văn phòng cô ấy một chuyến."
Cậu ta tùy tiện tìm một cái cớ, mục đích là muốn đưa Hứa Vận Nhi đi ra ngoài, tìm một chỗ không có người sau đó giải thích với cô ta chuyện hồi sáng.
Cố Bắc Từ đứng ở bên cạnh cười lạnh, cái loại kỹ xảo nhỏ này cô đã gặp từ 800 năm trước rồi.
"Tra nam! Vừa nãy tôi mới gặp chủ nhiệm lớp rồi, nếu như có việc sao cô ấy không nói với tôi mà lại cố tình để cậu đi đưa tin? Còn có, làm gì có giáo viên nào sẽ quấy rây học sinh đi học chứ?"
Cô không khách khí chắn trước mặt Hứa Vận Nhi, cố ý che khuất tâm mắt của Vu Cố, bày ra tư thế bảo vệ Hứa Vận Nhi, sau đó cất cao giọng chửi âm lên.
"Buổi sáng ngày hôm nay cậu còn đưa bữa sáng tới cho Tư Thần, hiện giờ lại muốn đưa chị họ tôi đi ra ngoài, cậu cho răng chị họ tôi là ai chứ? Tôi nói cho cậu biết, cái loại tra nam như cậu ai thấy cũng đêu chướng mắt, nhanh chóng cút đi
Giọng nói của cô lập tức khiến cho toàn bộ các bạn học trong phòng chơi bóng chuyền tiến tới vây xem, bao gôm cả Tư Thân.
"Cố Bắc Từi Cậu..." Vu Cố tức tới mức sắc mặt xanh mét, không nghĩ tới cái đứa con gái tên Cố Bắc Từ luôn nửa đường nhảy ra khiến cậu ta phải bẽ mặt.
"Cậu cái gì mà cậu? Chẳng lẽ lời tôi nói không đúng sao? Nếu không trước mặt Thân Thần và chị họ của tôi cậu nói rõ ràng xem nào!"
Cố Bắc Từ đúng lý hợp tình trừng mắt nhìn Vu Cố, cái tên tra nam này nếu như đã đi tới cửa, vậy thì cô phải bắt cậu ta chọn một trong hai. Chọn Hứa Vận Nhi, Thần Thần là có thể thấy rõ chân tướng, chọn Tư Thần, Hứa Vận Nhi cũng không phải là đèn đã cạn dầu.
Cô vừa nói xong câu này, Hứa Vận Nhi và Tư Thần nhìn về phía Vu Cố, trên mặt Tư Thân đây vẻ chờ đợi và thấp thỏm, Hứa Vận Nhi nhanh chóng liếc mắt nhìn Vu Cố một cái, sau đó cúi đầu làm ra vẻ thản nhiên.
Thật ra trong lòng với ta đã sớm dự liệu trước, Vu Cố khẳng định sẽ lựa chọn cô ta.
"Cố Bắc Từ, cậu đừng ở chỗ này nhi càn quấy, tôi chỉ là giúp chủ nhiệm lớp làm chân chạy vặt mà thôi, tin hay không tùy cậu!"
Vu Cố lâm vào thế khó xử siết chặt nắm tay, cuối cùng chột dạ buông lời rồi xoay người chạy trối chết.
Cố Bắc Từ khinh thường trợn tròn mắt, nếu ai gả cho loại đàn ông bắt cá hai tay này thì đúng là xui xẻo.
Lúc này Tư Thân có phải sẽ cảnh giác hơn không?
Ánh mắt của cô hơi hơi đảo qua Tư Thần, nhưng mà trên mặt Tư Thần chỉ hiện vẻ lạnh nhạt, cũng không có xúc động mất.
Buổi chiều, đi tới khu dạy học âm nhạc luyện đàn.
Cố Bắc Từ cố ý nhắc lại chuyện ở phòng chơi bóng chuyền sáng nay, lại cố cường điệu trước mặt Tư Thần. "Nếu như trong lòng Vu Cố thật sự có cậu, lúc ấy cậu ta hẳn là nên nói ra chân tướng, không để cho mọi người hiểu lâm, cũng sẽ không để cậu bị người ta chỉ trích."
"Được rồi, A Từ, cậu không cần nói nữa.
Tư Thần không để ý lắm mà nói.
"Trong lòng Vu Cố có mình, lúc ấy anh ấy chỉ là không muốn để cho Hứa Vận Nhi phải xấu hổ mà thôi. Sắp tới ngày tốt nghiệp rôi, đợi sau khi bọn mình kết hôn, chân tướng của sự việc tự nhiên sẽ sáng tỏ."
"Làm sao cậu chắc chắn Vu Cố thích cậu?"
Cố Bắc Từ buồn bực nhìn Tư Thần.
"Bởi vì cái này."
Tư Thần lấy một chiếc dây chuyền từ trong cổ áo, mặt dây vừa nhìn đã biết rất có giá trị, chất Ngọc bóng bẩy, nhìn là biết từ nhiều năm rồi. "Cái này vừa thấy đã biết là đồ có giá trị, ít nhất phải hơn 300 vạn."
Cố Bắc Từ hơi hơi nheo mắt lại, ăn ngay nói thật nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận