Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 250:

Chương 250:Chương 250:
Chương 250:
'Dượng à, con thật sự không có câu dẫn người khác, con vẫn luôn luôn từ chối! Sắp đến kì thi đại học rồi, tâm trí của con đều đồn vào việc học, con thê!"
Hứa Vận Nhi vội vàng biện minh, chỉ sợ rằng Cố Thanh Nguyên sẽ tin vào những lời lẽ trên mạng.
Tô Phù Dung cũng vội vàng bênh vực.
"Đúng vậy đấy, anh rể, Hứa Vận Nhi mấy ngày nay đều học đến nửa đêm, anh cũng biết mài"
Hai mẹ con họ không nói còn tốt hơn, họ càng nói sắc mặt của Cố Thanh Nguyên càng đen đi.
"Học đến rạng sáng?"
Cố Thanh Nguyên cười khẩy, cầm bảng điểm trên bàn của Hứa Vận Nhi trong quãng thời gian vừa rồi lên. "Học đến rạng sáng mà thành tích còn có thể tụt khỏi top mười của lớp sao?”
Cố Bắc Từ vừa rồi còn không hiểu tại sao lão Cố lại tức giận như vậy, khi nhìn thấy bảng điểm này, cô mới hiểu ra.
Đúng rồi, lão Cố quan tâm nhất đến thành tích học tập và nhân phẩm, Hứa Vận Nhi lần này đã phạm phải cùng lúc hai điều cấm ky nhất của lão Cố.
"Con...
Hứa Vận Nhi nhất thời không nói nên lời, mấy ngày nay cô ta bận ở bên Vu Cố, lại còn bận giảm cân để chuẩn bị vào đoàn làm phim, nên không quan tâm đến việc học, cô ta còn cho rằng thành tích chỉ giảm một chút nên Cố Thanh Nguyên sẽ không biết được, không ngờ rằng...
"Cố tổng, ngài xem vì sự việc xảy ra hôm nay mà làm ầm ï đến mọi người cũng không hay cho lắm, kỳ thi đại học sắp đến rồi, cảm xúc trong kỳ thi của các bạn học sinh lớp mười hai cũng cần phải ổn định, tôi thấy sắp tới cũng không cần để bạn Hứa Vận Nhi đến trường nữa nhé?"
Hiệu trưởng vẫn còn chưa hiểu rõ nguyên nhân của vấn đề, giọng điệu rất khéo léo nói.
Hứa Vận Nhi đang học lớp mười hai rồi, thời điểm này việc không để cho cô ta đến trường cũng gần tương đương với việc đuổi học cô ta, chỉ có điều là vẫn giữ nguyên tư cách học sinh của cô ta để cô ta còn có thể tiếp tục tham gia kỳ thi đại học mà thôi.
Cố Thanh Nguyên nghe thấy vậy, sắc mặt xám xịt lại, ông đã sống quá nửa đời người rôi cũng chưa bao giờ thấy mất mặt như vậy.
Hứa Vận Nhi nắm chặt quân áo, trong lòng vô cùng lo lắng khẽ nói: 'Dượng, con... "Đi vê!"
Cố Thanh Nguyên nghiến răng nghiến lợi lạnh lùng quát, sau đó xoay người bước ra ngoài.
Cố Bắc Từ thấy vậy cũng vội vàng đi theo, đằng sau lưng truyền đến giọng nói ngạo mạn của mẹ Vu Cố.
"Con tiện nhân mày hãy đợi đấy cho tao! Mày hại con trai tao thành như vậy, bà đây nhất định sẽ không để cho mày sống yên ổn đâu! Hiệu trưởng! Tôi sẽ cùng với các phụ huynh khác yêu cầu đuổi học Hứa Vận Nhi! Ông hãy đợi đấy!"
Hứa Vận Nhi cúi gằm đầu đi phía sau Cố Thanh Nguyên, lặng lẽ siết chặt hai bàn tay, cô ta lớn như vậy rồi cũng chưa bao giờ nhục nhã như ngày hôm nay.
Nửa tiếng sau,
Mọi người vê đến Cố gia, đúng lúc anh hai Cố Thất Giác cũng từ bên ngoài trở vê, nhìn thấy lão Cố sắc mặt xám xịt, bèn bất giác đi đến trước mặt Cố Bắc Từ, thấp giọng hỏi.
"Hôm nay em đã gây ra chuyện gì làm cho ba nổi giận vậy? Đừng sợ, có anh hai bảo vệ eml"
Anh hai Cố Thất Giác nói xong, liên vô thức kéo cô ra phía sau lưng mình.
Cố Bắc Từ giật giật khóe miệng không biết phải làm sao.
"Anh hai, lần này không phải là em xui xẻo, mà là..."
Cô nâng cằm hất vê phía Hứa Vận Nhi, anh hai thuận mắt nhìn qua, bị doạ gần như hét lên.
"Mẹ ơi, con người xấu xí này là ai vậy?"
Cố Bắc Từ suýt chút nữa bật cười, trong lòng nhịn đến nội thương, thấp giọng nói.
Anh hai anh nhìn cái gì vậy chứ? Đó là chị họ màt”
Bạn cần đăng nhập để bình luận