Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 274:

Chương 274:Chương 274:
Chương 274:
Có lẽ là do mẹ của Vu Cố gây âm ĩ quá dữ dội, thêm cả nhà họ Cố đang trên bờ vực phá sản, nên Hứa Vận Nhi và Vu Cố đều ở yên trong nhà không có ra ngoài gây rắc rối, Cố Bắc Từ cũng hiếm khi được thanh tịnh mấy ngày.
Mà kỳ thi đại học, cuối cùng cũng đến rồi.
Sáng sớm, Cố Bắc Từ và các bạn học cùng nhau ngồi xe buýt đến địa điểm thi được chỉ định, còn chưa xuống xe, đã nhìn thấy các phụ huynh đang đứng đông nghịt ở bên ngoài địa điểm thi.
Đột nhiên, cô nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc trong đám người.
Cố Bắc Tử mỉm cười hướng về phía đó vẫy vấy tay, không ngờ rằng anh hai lại đến đưa mình đi thi
'A Từ! Nhìn bên này!"
Ở bên ngoài địa điểm thi, anh hai Cố Thất Giác chạy đến bên mép hàng rào, giơ cao chiếc máy ảnh SLR trong tay lên hướng về phía Cố Bắc Từ hét lớn.
Đây chính là bước ngoặt đầu tiên mà em gái sẽ trải qua trong cuộc đời, anh nhất định phải ghi lại thật đẹp.
Lúc này, anh cả Cố Khiêm cũng không dễ gì mới thoát ra khỏi đám đông, dẫn lão Cố đi đến hàng đầu tiên.
Cố Bắc Từ há hốc miệng ngạc nhiên, cô không ngờ lão Cố lại có thể đến địa điểm thi để cổ vũ cho côi
Cô còn cho rằng ở trong lòng lão Cố, việc cô tham gia vào kỳ thi đại học cũng không phải là chuyện quan trọng mấy, hoá ra là cô đã nghĩ sai rồi.
Thực ra dựa vào thành tích của cô, cũng có thể được trực tiếp tuyển thẳng, nhưng ở kiếp trước vì cô xao nhãng học tập nên cuối cùng cô vào một trường đại học chui, nên cũng không cảm nhận được niềm vui khi thi vào đại học, cho nên ở kiếp này, vì bù đắp cho những tiếc nuối ở kiếp trước, cô nhất định phải tham gia một lần kỳ thi đại học giống như các bạn học sinh khác.
Nhìn thấy ba và các anh cũng đến cổ vũ cho cô giống như bao phụ huynh của các thí sinh khác, trong lòng cô vừa chua xót vừa hạnh phúc, hoá ra cô vẫn luôn được che chở và yêu thương rất kỹ lưỡng.
Cô lập tức đi vê phía người nhà của mình, anh cả liên giống như Doraemon, lấy ra đủ các loại sữa và đồ ăn vặt, mặt đầy căng thẳng hỏi.
'Em có khát không? Có đói không? Có chỗ nào không thoải mái không? Hay là, em có căng thẳng lắm không?"
Giọng điệu những lời hỏi han đó, quả thật còn căng thẳng hơn cả mẹ của thí sinh bên cạnh, Cố Bắc Từ cười hì hì vì bị chọc cười.
"Anh cả, anh lại không phải không biết thực lực của em sao, em làm sao có thể căng thẳng chứ, trái lại anh cả mới là người căng thẳng quá đó."
"Anh hai của em cũng căng thẳng nha, em cầm tay anh đi, đều phát run lên rồi này."
Anh hai Cố Thất Giác tranh thủ mở miệng, còn đưa tay ra cho em gái nắm lấy.
"Được rồi được rồi, em nhất định sẽ phát huy thật tốt, thậm chí phát huy hết công năng, mọi người đừng lo lắng nhé!"
Cố Bắc Từ nhẹ nhàng nắm lấy tay anh hai, cười tít mắt trả lời.
"Thi không tốt cũng không sao hết, đừng có áp lực tâm lý gì cả."
Lão Cố vẫn luôn không nói gì, đột nhiên mở miệng, khiến cho Cố Bắc Từ rung động.
Đây thật sự là lão Cố ba ruột của cô sao? Người ba từ xưa đến nay vẫn luôn quan niệm con trai thành rông con gái thành phượng, lại có thể nói với cô rằng thi không tốt cũng không sao hết?
"Ba và mẹ con chỉ mong con đi trên đúng con đường, sống thật vui vẻ là được rồi."
Lão Cố nhìn con gái của mình, hiếm thấy nở ra nụ cười yêu thương của một người cha.
"Còn những người khác, đều không quan trọng."
Cố Bắc Từ đột nhiên cảm thấy mũi có chút cay cay, cô nắm chặt hai tay để kiêm chế lại xúc động muốn rơi nước mắt, kiên định nói.
"Ba yên tâm, con không những sống thật vui vẻ, mà còn sẽ không bao làm ba xấu hổi"
Cố Thanh Nguyên hơi sững sờ, sau đó nở một nụ cười ẩn ý "con gái trưởng thành rồi", vỗ vỗ vai Cố Bắc Từ.
"Được được được, mau đi đi." "Vâng!" Cố Bắc Từ gật đầu lia lịa, vẫy vẫy tay với mọi người, đi vê phía địa điểm thi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận