Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 791:

Chương 791:Chương 791:
Chương 791:
Khương Viện cười lạnh lên một tiếng.
"Thù giữa cô và Cố Bắc Từ, đừng hòng lấy tôi ta làm súng, tôi đường đường là đại tiểu thư của Khương gia, có rất nhiều cách để giết Cố Bắc Từ, nhưng tôi tuyệt đối sẽ không để người khác mượn đao giết người!"
Dấu sao IQ của cô ta cũng cao.
"Vậy sao? Cô vẫn chắc chắn là ngày mai Khương gia vẫn có thể là quý tộc? Chồng của cô vẫn là tổng tài của bất động sản Dương Thị và Hoa Ngu?”
Trong điện thoại, cái giọng nữ đã được biến đổi bằng hệ thống càng thêm âm u, khiến cho Khương Viện nổi hết cả da gà.
'Khương Viện, cơ hội mà cô không lựa chọn, bây giờ trong hòm thư trước cửa nhà cô, có món đồ mà cô cần. Nếu như ngày mai tôi không thấy cô ra tay với cô ta, vậy thì ngày trong vòng tròn Đế Kinh này sẽ không còn Khương gia và Dương gia nữa.
Cô có muốn thử xem không?"
"Ha... cô đừng hòng dọa được tôi Tưởng rằng tôi chưa từng trải qua sóng gió nào sao?"
Khương Viện khinh thường cười một tiếng, mà trong lúc cô ta cười, điện thoại của cô ta hiện lên mười mấy tin nhắn hình ảnh, nội dung của mỗi hình đều khiến cho Khương Viện kinh hồn bạt víal
Bên trong lại là toàn bộ điểm yếu mấy năm nay của Khương gial Có những cái thậm chí Khương gia đã không còn tài liệu vê nó nữa!
"Cô rốt cuộc là ai?"
Giọng nói của Khương Viện bắt đầu run rẩy, âm thanh này khiến cô ta sợ hãi mà trước đây chưa từng có.
"Cô không đủ tư cách để biết tôi là ai, Khương Viện, ngày mai, tôi sẽ xem biểu hiện của cô."
"Không... không cần đợi đến ngày mail
Khương Viện lập tức lao ra khỏi phòng, hoảng loạn chạy ra sân vườn, quả nhiên trong hòm thư phát hiện một hộp tỉnh xảo, nhưng cái hộp này không có bất kỳ chữ nào, cũng không có bất kỳ manh mối nào.
Cô ta mở hộp ra, bên trong là một chai thủy tinh, mà bên trong chai thủy tinh, là một loại bột giống tưởng chừng vÔ hại.
Trong điện loại lân nữa truyên đến âm thanh khiến người khác sởn tóc gáy.
"Ngày Quốc Kịch Thịnh Điển, Khương Viện, tôi mong đợi biểu hiện của cô."
“Tôi...
Khương Viện vẫn không kịp nói gì, điện thoại đã bị ngắt. Cô ta lập tức điện lại, đáng sợ là vừa nấy vẫn còn điện bình thường, bỗng nhiên trong vài giây sau đã trở thành số máy sai.
Nhà của Đỗ gia,
Trong căn nhà mang kiến trúc của Gothic, không bật đèn, trước cửa sổ được đặt một lò sưởi đang đỏ rực.
Đỗ Thư Tĩnh cầm máy lửa đốt hình ảnh của Cố Bắc Từ, quan sát một gương mặt xinh đẹp bị biến thành màu đen của tro tàn, trên mặt cô ta mới dân dần hiện ra nụ cười.
"Bắc Từ, thuốc tôi cực khổ chuẩn bị cho cô, cô không uống cũng phải uống, biết chưa hả ?"
"Ngoan ngoãn giống như lúc nhỏ mới được chứ...
Màn đêm ngoài cửa sổ, tràn đầy sự sợ hãi nông nặc, cũng không bằng suy nghĩ của Đỗ Thư Tĩnh, thần không hay quỷ không biết. "Ách xì! Ách xì! Ách xì !"
Nhà Cố gia, Cố Bắc Từ vừa tắm ra, liên ách xì liên hồi ba cái.
Trong phòng khách, ba người đàn ông của Cố gia nghe được âm thanh này, liền cùng nhau nhìn qua Cố Bắc Từ.
"Bắc Từ, con cảm lạnh à?”
"Không có, có thể là do hơi nước ngấm vào con quá nhiều."
Cố Bắc Từ liên nói đại, nhưng mắt trái của cô cứ giật liên tục.
"Con đừng có quá chuyên tâm vào công việc, nên chú ý đến sức khỏe nhiều hơn."
Lão Cố nhíu mày, tận tình khuyên bảo nói.
"Còn nữa đại sự kết hôn của con với Hoắc Tư Triệt, bản thân con cũng nên chú ý đến, đợi đến khi quả ngọt bị người khác hái mất, hối hận cũng không kịp đâu... Trong đầu Cố Bắc Từ có dấu chấm hỏi to đùng. "Ba, ba nói vậy là có ý gì?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận