Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 662:

Chương 662:Chương 662:
Chương 662:
"Dương Tu Văn, ác ý cạnh tranh thương mại, anh chưa từng đọc luật kinh tế sao? Đợi thư của luật sư của Cố Thị đi!"
"Ha ha, tôi còn sợ ăn kiện sao?”
Dương Tu Văn cố ý hết sức khoa trương, cười lạnh một tiếng, chế giễu sự ngây thơ của Cố Bắc Từ.
"Dương Thị chúng tôi mỗi ngày tiếp nhận lên đến hàng trăm đơn tố tụng, Dương Tu Văn tôi không sợ nhất, chính là kiện cáo với người khác! Có biết, cả tòa Dương Thị chúng tôi đều là sở tư pháp không?
Cố Bắc Từ, cô vẫn quá non nớt rồi, một chút thủ đoạn nhỏ như vậy cũng muốn quật đổ tôi?"
"Vậy sao?"
Cố Bắc Từ chẳng những không tức giận, ngược lại còn bật cười. "Gần đây không ít đài truyên hình và nhãn quảng cáo đến tìm tôi thảo luận về việc của [Lang Gia Truyện], tôi nói với bọn họ, tôi có thể hạ thấp giá, nhưng chỉ có một yêu cầu, không thể hợp tác với [Thanh Vân Ký|."
Nghe thấy lời này, sắc mặt Dương Tu Văn liên sâm xuống, trừng mắt nhìn Cố Bắc Từ chỉ trích.
"Chẳng trách gần đây điện thoại của tôi bị đài truyên hình làm nổ tung, tất cả mọi người đều chấm dứt hợp đồng với tôi, hoá ra là cô đứng sau giở trò!"
Mấy ngày nay, chỉ những vụ huỷ hợp đồng này thôi cũng khiến anh ta sứt đầu mẻ trán rồi.
Cố Bắc Từ cong môi chế giếu.
"Nghe nói khi đó anh vì kế hoạch quay [Thanh Vân Ký], đã ký thỏa thuận đánh cược mười tỷ, bây giờ tiền vốn của các nhà đầu tư cũng không rút về được, bản thân anh phải tự bồi thường toàn bộ số tiên mười tỷ này. Ai ya, Dương tổng, tôi nghe thấy vậy liên cảm thấy lo lắng cho anh rồi đó."
Không sai, bước này sớm đã nằm trong kế hoạch của cô, sao cô có thể để cho Dương Tu Văn ngư ông đắc lợi được chứ, cô muốn khiến cho Dương Tu Văn ăn vào như thế nào, thì nôn ra như thế ấy!
*Ngư ông đắc lợi: thành ngữ, ý là ngồi không cũng được lợi.
“Cô! Cô! CôU
Dương Tu Văn tức giận nói ba chữ cô, anh ta tính sơ sơ, cho dù anh ta có đưa toàn bộ số tiên của cổ phiếu Cố Thị cho nhà đầu tư, anh ta vẫn còn nợ một tỷ, số tiên này, đều phải thanh toán từ công ty bất động sản Dương Thị.
Mà mấy tháng gần đây, Dương Thị liên tiếp bị Cố Thị cướp đi các dự án, tiên mặt trong tài khoản vốn dĩ cũng không còn nhiều... Dương Tu Văn nằm mơ cũng không ngờ rằng, anh ta lại có thể liên tiếp bị một nha đầu mười chín tuổi đùa bỡn!
"Cố Bắc Từi Coi như cô tàn nhẫn! Chúng ta đợi mà xeml"
"Tiếp đón đến cùng, nợ của chúng ta vẫn chưa xong đâu!"
Cố Bắc Từ trả lời thô bạo, khí chất còn cao hơn Dương Tu Văn một trượng.
Dương Tu Văn căn bản không thể ở lại thêm, bỏ lại một câu nói hung hăng, quay người rời khỏi bệnh viện. Không ngờ rằng anh ta dương dương đắc ý đến xem chuyện cười nhà họ Cố, cuối cùng bản thân lại trở thành quân cờ của Cố Bắc Từ không nói, lại còn trở thành trò cười lớn nhất!
Anh ta đi đến cổng bệnh viện, điện thoại lại bắt đâu không ngừng reo lên, là điện thoại giục trả tiên của các nhà đầu tư.
Dương Tu Văn hai mắt đỏ ngầu vì tức giận, hận không thể trực tiếp đập điện thoại, nhưng anh ta không dám đập, cuối cùng chỉ có thể lựa chọn tắt điện thoại, sau đó lấy ra một chiếc điện thoại thân bí khác, lên xe ấn số gọi điện cho người phụ nữ kia.
"Alo?"
"Mọi chuyện xử lý như thế nào rồi?"
Đầu dây bên kia điện thoại, một âm thanh đã được xử lý thay đổi giọng nói truyền đến tai Dương Tu Văn, vẫn khiến cho anh ta cảm thấy sởn tóc gáy.
"Chuyện đó... mọi chuyện đổ vỡ rồi... Không ngờ rằng Cố Bắc Từ vẫn luôn diễn kịch, hai người đần Tô Phù Dung và Hứa Vận Nhi căn bản không phải là đối thủ của nhà họ Cố, bọn họ hoàn toàn bị Cố Bắc Từ lợi dụng!"
Dương Tu Văn cẩn thận đem tất cả mọi chuyện đã xảy ra hôm nay, kể lại ngọn ngành với người phụ nữ kia, cuối cùng mới nói ra mục đích của bản thân. "L tiểu thư, hiện tại công ty tôi vẫn đang thiếu nợ một tỷ, cô có thể... giúp tôi một ít không?”
"Đúng là phế vật! Anh với bọn họ đều là phế vật!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận