Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 479:

Chương 479:Chương 479:
Chương 479:
Cố Bắc Từ không nói nhiều, trực tiếp kéo Phí Minh vào trong hội trường để gặp mặt Tăng Sùng.
"Thầy Tăng, đây là học sinh mà hôm qua em đã đề cập đến với thầy."
"Đứa trẻ này nhìn rất quen mắt, tôi đã từng gặp em bao giờ chưa?"
"Chào thầy ạ, em chính là...
"Cậu ta chỉ là một học sinh bình thường, thầy không cần quá để tâm đâu ạ.'
Phí Minh đắc ý cong môi cười, đang định giới thiệu bản thân thì bị Cố Bắc Từ lạnh nhạt cắt ngang.
Nhất là khi nghe thấy câu cuối cùng của cô, Phí Minh sa sâm mặt lại.
"Ồ, thì ra là vậy."
Tăng Sùng cười có chút mỉa mai, không hiểu vì sao hôm nay giọng Cố Bắc Từ lại trở nên sắc bén như thế.
Cố Bắc Từ giả vờ không nhìn thấy sự bất mãn trên mặt Phí Minh, tiếp tục nói chuyện với Tăng Sùng.
"Thầy ạ, đây là bạn học muốn được theo thây để học tập, gân đây em nghe nói trong tổ kịch có một thầy giáo đang bị ốm, tạm thời không tìm được người thay thế, thây xem để cậu ấy làm được không?”
Phí Minh nghe thấy thế liên sửng sốt ngẩng đầu lên nhìn cô, thì ra Cố Bắc Từ thực sự đang giúp anh ta tìm kiếm cơ hội.
Anh ta sớm biết đoàn kịch nói của Thượng Ảnh là đoàn kịch nói giỏi nhất của Trung Quốc, trong đó toàn quy tập những giáo viên là diễn viên nổi tiếng nhất, nếu có thể được luyện tập cùng các thầy cô trong đội, nhất định sẽ cải thiện được khả năng diễn của bản thân.
"Hả? Em có muốn diễn vai này không?”
Vẻ kinh ngạc hiện lên gương mặt thây Tăng Sùng, không chắc chắn nhìn Phí Minh.
Phí Minh biết mình muốn vai diễn thế nào, nhưng anh ta cũng biết biết kịch nói chọn người nghiêm ngặt như thế nào, Cố Bắc Từ có thể giúp anh ta tìm được cơ hội tốt như vậy, đương nhiên anh ta phải trân trọng.
"Đồng ý ạ! Em sẽ cố gắng hết sức, nỗ lực diễn thật tốt!"
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ.
"Vậy được, em cùng tôi vào trong hóa trang trước...'
Tăng Sùng gật gật đầu, đưa Phí Minh vào hậu đài để hóa trang, đợi đến khi giáo viên hóa trang cho mặt anh thành diện mạo xấu xí của vai hề trong kinh kịch, Phí Minh bắt đầu có cảm giác bất an.
Trước đây mỗi lần lên hình, người quản lý đều dặn anh ta, nhất định phải căn góc mặt sao có thể khoe được vẻ đẹp trai của mình, nhưng mà lần này, lớp trang điểm đã che đi gương mặt đẹp trai vốn có của anh ta.
"Thưa thầy, lát nữa em sẽ diễn vai gì vậy ạ?
'A Từ chưa nói gì với em sao? Lát nữa em sẽ diễn vai một thái giám thọt chân khôi hài, chọc cười mọi người, nhưng chỉ có một cảnh nhanh thôi, không quá khó đâu."
"Cái gì ạ? Thọt chân... là một thái giám?”
Trong lòng Phí Minh là một bụng lửa giận, thì ra Cố Bắc Từ đang chơi anh ta, biến anh ta thành kẻ xấu xí, lại còn chỉ quay một cảnh ngắn! Từ khi mới ra mắt, anh ta đã diễn vai nam chính, vì cái gì mà bây giờ phải chịu ấm ức như này!
"Làm sao? Cậu coi thường vai diễn thái giám này?” Lúc này, cô giáo đang hóa trang cho anh ta lạnh mặt ném chiếc cọ đang trang điểm cho anh ta sang một bên.
Phí Minh ngượng ngập, liền xin lỗi: "Cô ạ, em không có ý như vậy...
"Hừ! Đừng nói mấy lời ngon ngọt đó với tôi, có biết trước đây vai thái giám đó do thầy nào diễn không? Là Phó Vân Thư."
Cô giáo hóa trang nói một cách trào phúng, Phí Minh ngẩng đầu ngạc nhiên khi nghe điều này.
"Cái gì! Thây Phó Vân Thư, vai nam trẻ đầu tiên của thế kỷ trước?"
Thầy Phó Vân Thư khi mới ra mắt, tướng mạo khuôn mặt có thể gọi là tiểu thịt tươi của thế kỷ trước, rất được mọi người yêu mến, mẹ của Phí Minh đến giờ vẫn còn nhớ tới ông ấy.
Anh ta thực sự không nghĩ một nghệ sĩ xuất sắc như ông ấy lại sẵn sàng hóa thân vào vai diễn xấu xí như vậy. "Tôi nói cho cậu biết. dù chỉ có một cảnh quay, dù có bị hóa trang thành xấu xí, Phó Vân Thư cũng có thể khiến mọi người nhớ đến mình. Chỉ có diễn viên không dụng tâm, chứ không có vai diễn không quan trọng. Mà cậu... không được!"
Lúc đó, Phí Minh như được tạt nước vào mặt, đột nhiên trở nên thanh tỉnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận