Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 986:

Chương 986:Chương 986:
Chương 986:
"Lẽ nào anh không nhìn ra Đỗ Thư Tĩnh rất tệ sao?"
A Kiêu ngây thơ trong sáng lại vô cùng thẳng thắn.
Cố Bắc Từ cố nhịn cười, nhưng lại không ngăn cản A Kiều, để A Kiều xử lý Diệp Khản cũng tốt.
"Cô gái, cô nói linh tinh cái gì thế, Thư Tĩnh là dịu dàng lương thiện nhất đót
Diệp Khản vốn dĩ không muốn tranh cãi với cô gái này, nhưng nghe câu này của A Kiều anh ta lập tức không nhịn được cơn tức.
A Kiều ngược lại lắc lắc đầu, nói với vẻ khá là tiếc nuối.
"Với cái IQ như anh thì trong phim truyền hình sống không đến tập thứ hai.' "Cô mới không sống đến tập thứ hai!"
Hai người nhìn giống như sắp đánh nhau trước mặt công chúng tới nơi, may thay lúc này có một người máy gọi A Kiều đi mới ngăn chặn được một trò cười.
Cố Bắc Từ thở ra một hơi, bỗng nhiên cảm thấy có chút tiếc nuối, dẫu sao tài ăn nói của A Kiều nhất định có thể đè bẹp được Diệp Khản.
"Lão đại bọn họ đến rồi, cô nhanh chóng mà chụp cho đẹp vào!"
Diệp Khản ngượng ngùng dặn dò Cố Bắc Từ một câu, liên bước nhanh rời đi.
Đúng lúc này, cổng của tòa lâu đài lại mở lần nữa, tất cả mọi người đều nhìn ra cổng lớn, các phóng viên có lời mời đặc biệt ống ngắn ống dài lập tức thông minh ngắm chuẩn Đỗ Thư Tĩnh và Hoắc Tư Triệt.
“Cậu định thật thà chụp hình cho bọn họ à?” "Trách nhiệm ở mọi nơi, tại sao không chứ?”
Cố Bắc Từ khẽ mỉm cười, cái trò nhỏ này của Diệp Khản là khơi không nổi bất kỳ cảm xúc nào của cô, thật sự ảnh hưởng đến tâm trạng của cô là người đại ma vương.
Hôm nay Đỗ Thư Tĩnh mặc một cái váy dạ hội màu đỏ, cùng kê vai đi thảm đỏ với Hoắc Tư Triệt, hai người trai tài gái sắc, không ai không khen ngợi một câu tiên đồng ngọc nữ.
Cô ta nhìn vào ống kính cười, đưa tay ra trong vô thức muốn khoác tay đại ma vương, không ngờ là nam nhân không những không lịch sự nâng cánh tay lên, mà còn một mình bước nhanh đi vê phía trước.
Hoắc Tư Triệt chỉ là xem cô ta thành người vệ sĩ, lại không đối xử với cô ta như là bạn nữ đồng hành cùng.
Vào thời khắc này, biểu hiện của Đỗ Thư Tĩnh hơi đông cứng lại, cử chỉ của cô ta đưa tay tìm điểm tựa trong không trung vô cùng rõ ràng, đúng lúc bị Cố Bắc Từ chụp được.
Đối mặt với ống kính của công chúng, Đỗ Thư Tĩnh thu tay lại điềm nhiên như không, cúi đầu che đậy biểu hiện âm u trên mặt.
Chỉ có điêu máy ảnh của Cố Bắc Từ lại lân nữa bắt được hình ảnh này.
Xem ra nguyện vọng của Diệp Khản phải tan vỡ rồi, cô thực tế không chụp được tư liệu mật ngọt gì cả.
Cố Bắc Từ thở một hơi "tiếc nuối", bỏ máy ảnh xuống nhìn lên, đúng lúc ánh mắt nam nhân nhìn về phía cô, bốn mắt nhìn nhau, cô bỗng nhiên nhớ tại cảnh tối hôm đó bị anh chặn lại ở trong hoa viên, không kiêm được mà tim đập liên hồi.
Lúc này Lý Phi Hồng nhiệt tình đi đến chào hỏi đại ma vương, chặn mất ánh mắt của hai người.
"Tư Triệt à, cậu đến thật đúng lúc...'
Hai người vừa gặp đã thân, Lý Phi Hồng khẽ nhíu mắt cười kéo đại ma vương đi lên lầu chơi cờ.
Cố Bắc Từ đưa tay ra trong vô thức võ vỗ ngực của mình, vừa rồi tim đập rất nhanh...
Đỗ Thư Tĩnh bị không ai chú ý đến lặng lẽ nắm chặt tay, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra tiếp tục đi phía sau đại ma vương lên lầu.
Nhịp tim của Cố Bắc Từ cuối cùng cũng hồi phục lại trạng thái bình thường, giây tiếp theo liền nhìn thấy hai người quen...
Bạn cần đăng nhập để bình luận