Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 659:

Chương 659:Chương 659:
Chương 659:
"Dượng, từ nhỏ là dượng dạy dỗ con, con thực sự không biết bà ấy lại làm ra nhiêu chuyện như vậy!"
Tô Phù Dung ngớ người ra nhìn con gái ruột đẩy mình ra như vậy, nhìn tới ngu ngốc. Suốt nhiêu năm qua, bà ta hết lòng dạy dỗ, yêu thương cô ta như thế, vậy mà tới lúc này, nó lại đẩy bà ta ra, để cứu lấy bản thân mình.
Trên mặt cô ta không che dấu nổi vẻ thê lương, nước mắt không ngừng rơi xuống làm người ta đau lòng.
Cố Bắc Từ trong lòng cười lạnh, đứng xem trò hề của bọn họ.
Thật là mẹ con, tình thân trong mắt bọn họ cũng chỉ là công cụ mà thôi...
Nhưng mà Hứa Vận Nhi không quan tâm được nhiều như vậy, may hôm nay ở bệnh viện, từ đầu tới cuối cô ta không nói năng gì, cô ta hoàn toàn có thể nói rằng bản thân không biết gì về nội tình cả, phủi sạch quan hệ với Tô Phù Dung.
Chỉ cần cô ta không liên quan, cô ta vẫn sẽ là minh tinh, cuộc sống sau này cũng không quá tệ.
"Cút đi!"
Hứa Vận Nhi trong lòng không ngừng tính toán, Cố Thanh Nguyên ghê tởm đá cô †a ra ngoài.
"Cô còn mặt mũi nói những lời như vậy? Cô so với mẹ cô, còn khiến người ta buồn nôn hơn!"
Cố Thanh Nguyên nói với giọng lạnh lùng, lãnh đạm, ghê tởm, không còn như trước đây nữa.
Lúc này, Cố Bắc Từ mới chậm rãi bước tới trước mặt Hứa Vận Nhị, từ trên cao nhìn xuống Hứa Vận Nhi.
"Hứa Vận Nhi, đừng giả bộ nữa, cô không phải cho rằng, tôi nhịn cô lâu như vậy, chỉ để vạch mặt mẹ cô thôi ư?” Nghe vậy, Hứa Vận Nhi trong lòng hoảng sợ, lẽ nào trong tay Cố Bắc Từ còn chứng cứ nào khác?
"Những năm qua cô khống chế tôi như thế nào, sai người điều tra hành tung của tôi thế nào, cô bôi nhọ, vu khống tối như thế nào? Cô thực sự cho rằng thôi không có chứng cứ ư? Cô có nghĩ tới lúc cô vung tiên thuê thủy quân trên mạng không?
Còn nữa, lúc ở Tượng Sơn, kẻ mặc đồ đen bắt tôi đi, cô thực sự cho rằng tôi không biết ai là người đứng đằng sau ư?
Cố Bắc Từ nói tới câu cuối cùng, chút máu cuối cùng trên mặt Hứa Vận Nhi cũng không còn, sắc mặt cô ta trắng bệch.
Hứa Vận Nhi lập tức quay ra nhìn mẹ mình Tô Phù Dung, không phải bà ta đã xử lý mấy tên áo đen đó rồi hay sao?
Lẽ nào bọn họ chưa chết? Sao Cố Bắc Từ có thể điều tra ra?
Tô Phù Dung lập tức nói: "Mẹ rõ ràng đã xử lý sạch sẽ rồi!"
Bà ta vừa nói xong liền hối hận, bấy giờ mới nhận ra rằng có lẽ Cố Bắc Từ đang lừa bọn họ.
Cố Bắc Từ cong môi cười lạnh, không sai, cô chính là đang lừa bọn họ, cô không tìm thấy chứng cứ của vụ người áo đen đó, cũng không rõ mẹ con Hứa Vận Nhi có làm không, mua thủy quân cũng không thể vạch mặt Hứa Vận Nhi được.
Nhưng mà hiện tại... chính miệng Tô Phù Dung thừa nhận, vậy mọi việc lại dễ dàng xử lý rồi.
"Chuyện gì ở Tượng Sơn cơ, tôi không biết!"
Hứa Vận Nhi phủ nhận ngay lập tức, mà cảnh sát đã có mặt ở hiện trường.
"Vậy sao? Những lời này để dành tới đồn cảnh sát rồi nói, tới đó mà giảo biện với cảnh sát!"
Cố Bắc Từ lạnh lùng lấy chiếc bút ghi âm ra, giao cho cảnh sát.
Từ lúc vào viện, những gì hai mẹ con họ nói, cô đều ghi âm rõ ràng trong này!
"Đi thôi"
Cảnh sát dẫn giải Tô Phù Dung và Hứa Vận Nhi.
Lúc này, Tô Phù Dung đột nhiên cười lớn.
"Ha ha ha, ít nhất thì khiến cho Tô Vân Triều chết đi, khiến ông mất đi tình yêu cuộc đời này, tôi thấy cũng đáng lắm!"
"Bà nói cái gì?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận