Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 189:

Chương 189:Chương 189:
Chương 1809:
Cuối tuân ở nhà, Cố Bắc Từ đã lập xong kế hoạch xin lỗi Tư Thần, làm giống như Đại ma vương đã nói, nước chảy đá mòn, hơn nữa... da mặt dày thêm một chút.
“Cậu...
Tư Thần liên nhìn xung quanh, ánh mắt tất cả mọi người đều đang dán vào hai người họ, cô muốn kiên quyết rời đi, nhưng cơ thể đã thành thực đưa ra lựa chọn, nhận lấy bánh ngọt trong tay Cố Bắc Từ.
"Coi như tôi nhận bánh ngọt này của cậu... Nhưng... cũng không có nghĩa là tôi hoàn toàn tha thứ cho cậu!"
Tư Thần ngoài cứng trong mềm, chết cũng không chịu thừa nhận, lúng túng nói.
"Biết rồi, cậu đã tha thứ cho mình năm mươi phần trăm, mình sẽ tiếp tục cố gắng!"
Cố Bắc Từ không để ý, cười híp mắt gật đầu.
Tư Thần đột nhiên muốn nổ tung.
"Ai nói năm mươi phần trăm? Rõ ràng cũng chỉ..."
"Chỉ bao nhiêu?"
Cố Bắc Từ liên hỏi tiếp, Tư Thần mới nhận ra mình đã rơi thẳng vào bẫy của Cố Bắc Từ, nhưng lời cũng đã nói ra hết rồi, làm sao có thể thu lại được. Cô chỉ còn cách nhắm mắt trả lời.
"Chỉ ba mươi phần trăm."
Cố Bắc Từ nghe được câu trả lời này liền thở phào nhẹ nhõm.
"Cũng được, mình còn tưởng chỉ được năm phần trăm thôi."
Lại còn cao hơn cô ấy dự tính? Biểu cảm trên mặt Tư Thần như ăn phải ruồi, liên sa sâm quay người rời đi.
Chờ Tư Thần đi khỏi, Cố Bắc Từ cuối cùng không nhịn được nữa, tiếp tục nằm dài trên bàn học như con cá chết.
Mãi đến buổi trưa, thuốc giảm đau rốt cuộc cũng có tác dụng, cô mới sống lại.
Tiếng chuông tan học vừa vang lên, Hứa Vận Nhi đã chạy đến, chỉ hận rèn sắt không thành thép mà mở miệng nói.
"A Từ, vừa rồi sao em lại có thể tỏ ra thấp kém đi lấy lòng Tư Thần chứ? Chẳng lẽ em quên ba năm trước cô ta đối xử với em như thế nào sao?"
Chuyện xảy ra sáng hôm nay, lúc đó cô ta đang ở phòng học ngoài hành lang nên nhìn thấy rõ ràng.
Cô ta chưa bao giờ nghĩ đến việc Cố Bắc Từ lại đi xin lỗi Tư Thần, nhất là sau chuyện xảy ra trong lễ kỷ niệm trường ngày hôm đó, điều này càng khiến cô ta sợ hãi, chẳng lẽ bọn họ muốn thân nhau trở lại? Không, cô ta nhất định không thể để chuyện đó xảy ra, lúc đầu cô ta mất bao nhiêu công sức, mới đuổi được từng người từng người bên cạnh Cố Bắc Từ đi, bây giờ làm sao có thể để thời gian chảy ngược chứ? Vậy thì không phải cố gắng của cô ta đều sẽ uổng phí hết sao?
“Chị họ, ba năm trước em đã sai thật mà. Lúc ấy Tư Thần nói Tưởng Ngọc Đường thích chị, em còn chưa tin, nhưng sự thật lại đúng như thế. Bây giờ em muốn tranh thủ để được Tư Thần tha thứ, trở vê làm bạn cùng cậu ấy, có gì sai sao?”
Cố Bắc Từ chớp chớp mắt chăm chú nhìn Hứa Vận Nhi, làm bộ không hiểu ý tứ trong lời Hứa Vận Nhi nói.
"Nhưng quan hệ giữa Tư Thần và chị... Quan hệ của bọn chị không được tốt, em cứ kẹp ở giữa thế này thì phải làm sao đây?"
Hứa Vận Nhi lo lắng một hồi, cau mày hỏi.
"Chị là chị họ em, chị và Tư Thần, em muốn chọn ai?"
Dĩ nhiên là chọn Tư Thần rồi.
Cố Bắc Từ âm thầm hừ lạnh trong lòng. Tuy nhiên cô vẫn giữ nét mặt không thay đổi, ngây thơ hồn nhiên cất lời.
"Chuyện này đâu có gì mâu thuẫn, em cùng Tư Thần là bạn tốt, nhưng em sẽ không ép hai người làm bạn với nhau."
Bạn cần đăng nhập để bình luận