Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 153:

Chương 153:Chương 153:
Chương 153:
Đến giờ cơm trưa, Cố Bắc Từ đã tập luyện khúc nhạc này được hai mươi lần, cô chụp hình sau đó gửi tin nhắn cho đại ma vương.
Tiểu Bắc: Triệt ca ca, hôm nay em muốn chăm chỉ luyện đàn, em không thể đến công ty cùng ăn cơm với anh, nhưng anh nhớ phải ăn cơm đúng giờ đói
Rất nhanh giao diện nói chuyện gửi tới một tin nhắn mới.
Đại ma vương: Đã biết.
Không biết tại sao, Cố Bắc Từ chỉ ở trường học nhìn một tin nhắn lạnh nhạt nhưng lại có thể nhìn thấu tâm tình đại ma vương không tốt, cô suy nghĩ một chút, lại chụp bản thảo diễn thuyết gửi đi.
Tiểu Bắc: Sắp tới là lễ kỷ niệm ngày thành lập trường, nhà trường chọn em là đại biểu học sinh ưu tú chuẩn bị diễn thuyết, hehe, có phải rất lợi hại không?
Cách một lúc, đại ma vương mới trả lời.
Đại ma vương: Lợi hại.
Lúc này, trong phòng làm việc của tổng giám đốc tập đoàn Hoắc thị.
Diệp Khản cùng Hạng Hằng đang giải quyết cơm trưa, Chiến Anh đang cùng Hoắc Tư Triệt báo cáo lịch trình làm việc kế tiếp.
"Ông chủ, thứ sáu anh có muốn cùng mấy thành viên ban giám đốc tham dự hoạt động cắt băng hạng mục bản địa. Đúng rồi, hiệu trưởng Hứa trường trung học quý tộc số hai S gửi thiệp mời tham dự kỷ niệm năm mươi năm thành lập trường, ông ấy muốn mời anh là cựu học sinh ưu tú của trường, trở về trường dự lễ đồng thời tham gia diễn thuyết.
Nhưng buổi chiêu thứ sáu anh còn có một cuộc họp chiến lược của một hạng mục quan trọng mới, tôi sẽ đẩy lịch trình này của anh xuống dưới. Đến lúc đó sẽ đưa hai trăm giỏ hoa tới đấy, cùng với quyên tặng cho ngân sách nhà trường năm triệu coi như chúc mừng. Nếu anh cảm thấy không đủ, chúng ta sẽ quay một video chúc mừng gửi đi. Hiệu trưởng Hứa cũng nói không có ý kiến gì.
"Chiến Anh, cậu sắp xếp mọi chuyện thật chu toàn, không hổ là trợ lý át chủ bài của tổng giám đốc!"
Một bên Diệp Khản chiếm đoạt ghế salon màu hồng của Cố Bắc Từ, hướng Chiến Anh giơ ngón tay cái lên.
'Lão đại, thứ sáu em cùng Hạng Hằng sẽ tới trường học, thay anh hỏi thăm sức khỏe của các thầy cô giáo, anh cứ việc làm tốt việc lớn của mình đi
Chiến Anh đọc xong lịch trình đã thu xếp, thấy ông chủ vẫn nhìn chằm chằm vào điện thoại di động không nói lời nào, anh ta cho rằng ông chủ đã âm thâm chấp nhận, vừa muốn xoay người đi sắp xếp công việc, bỗng nhiên người đàn ông đặt điện thoại xuống, nhẹ giọng lên tiếng.
"Sắp xếp lại lịch trình một lần nữa, tôi muốn tham gia lễ kỷ niệm thành lập trường.
"Hả?"
Diệp Khản cùng Chiến Anh đồng thời kinh ngạc kêu lên, ngay cả Hạng Hằng bên cạnh đang yên lặng ăn bữa trưa cũng ngẩng đầu lên.
Chiến Anh nhất thời sửng sốt, nửa ngày mới tìm về giọng nói của mình.
"Nhưng cuộc họp buổi chiều là hạng mục chiến lược mới không thể đẩy. . "
"Vậy thì rút ngắn thời gian, cậu sắp xếp đi. Đúng rồi, mua một bó hoa nữa."
Chiến Anh lời cũng chưa kịp nói xong, liền bị người đàn ông lạnh nhạt cắt đứt.
"Mua một bó hoa là cái quỷ gì? Đưa cho ai?"
Diệp Khản nhất thời không rõ, cười hê hề hai tiếng hỏi.
Hạng Hằng liếc cậu ta một cái, một lời nói toạc ra chuyện bí mật.
"Còn có thể đưa cho ai, chị dâu nhỏ không phải cũng giống chúng ta đi học từ mẫu giáo ở đây sao!"
Chiến Anh nghe xong, bỗng nhiên tỉnh ngộ lập tức hiểu ra, đồng thời đau lòng ôm đầu trong lòng cảm thấy ông chủ nhà mình ngày càng giống hôn quân.
Diệp Khản làm rơi đũa tại chỗ, tức giận trợn mắt nhìn Hoắc Tư Triệt chất vấn.
"Lão đại! Anh vì cái người ngu ngốc Cố Bắc Từ đó! Anh lại muốn rút ngắn thời gian cuộc họp chiến lược của chúng tal Cái người ngu ngốc đó rốt cuộc có chỗ nào tốt!"
Người đàn ông ngồi trước bàn làm việc ánh mắt lạnh lùng bắn tới, trực tiếp làm cho Diệp Khản bị dọa sợ cả người đổ mồ hôi lạnh.
"Cô ấy là chị dâu nhỏ của cậu."
Rõ ràng chỉ một câu đơn giản, nhưng uy áp vô hình bao quanh, để cho Diệp Khản lập tức không thở nổi.
"Em biết."
Cậu ta nhanh chóng cúi đầu xuống đáp một tiếng, nhưng trong mắt lại càng nhiều hơn không cam lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận