Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 386:

Chương 386:Chương 386:
Chương 386:
Mấy năm gần đây, phim được chuyển thể từ tiểu thuyết đặc biệt hot, nhất là cuốn tiểu thuyết giai đoạn đầu mà đã thu hút được một lượng fan lớn. là một cuốn tiểu thuyết giả tưởng của thời kỳ đầu của Nam Tần, những thập niên sau 80, sau 90, sau 00 đều đã đọc qua.
So với còn có thể nâng độ hot của diễn viên lên nhiều hơn.
Những người trong ngành tin rằng nhất định sẽ là ông hoàng phim của năm nay.
Vả lại trong , cảnh quay của các vai diễn nữ rất nhiều, mà còn đều có tình cảm nhất định với nam chính, Hứa Vận Nhi sớm đã nghe được tin tức này. Mặc dù cô cầm chắc trong tay vai chính, nhưng nếu diễn vai nữ phụ hai, ba thì cũng đủ để cô nổi rồi.
"Đúng vậy! bộ phim này đã có quyết định chị của tôi đảm nhiệm vai nữ chính rồi, cậu yên tâm, tôi với cậu cũng có cơ hội thử vai, đảm bảo giữ được mỗi người một suất. Như thế nào, có phải tôi thú vị hơn nhiều so với em họ của cậu đúng không?”
Khương Mẫn vừa nói vừa đắc ý nhướng mày.
"Mẫn Nhị, cậu đối với tôi thật tốt!"
Biểu hiện của Hứa Vận Nhi tràn đầy vẻ cảm kích, nụ cười trên mặt lại đặc biệt giả trân. Đợi mà xem, cô ta sẽ mượn nổi lên khiến mọi người kinh ngạc!
Lúc này, Cố Bắc Từ đang là trung tâm thu hút ánh nhìn của mọi người bình thản đi lên lâu của trường học tiết sớm.
Đây là tiết học đầu tiên của cô ở Điện ảnh Thượng Hải, cũng là môn học tự chọn chính kịch.
Mặc dù cô chọn ngành biên đạo, nhưng cô không có bỏ hoàn toàn diễn xuất, vì vậy những kiến thức cơ bản cũng cần phải rèn luyện thật tốt.
Hôm nay cô đến có phần hơi muộn rồi chạy vội vào phòng sau tiếng chuông, nhưng phát hiện giảng đường to như vậy mà không có mấy người ở đây hết.
"Bắc Từ! Ở đây!"
Cách đó không xa, Mễ An nhỏ tiếng gọi Cố Bắc Từ.
Cố Bắc Từ nhìn qua thấy Mễ An, lập tức đi qua phía bên cạnh Mễ An ngôi xuống.
"Sao cậu cũng ở đây?"
"Lúc trước tôi thiếu không ít điểm, giờ chọn nhiêu môn tự chọn hơn để bù điểm lại, không ngờ gặp được cậu."
"À, ra là vậy."
Cố Bắc Từ gật gật đầu, rồi nhìn xung quanh.
"Kỳ lạ, không phải là đây là tiết học đầu tiên của học kỳ này hay sao? Sao lại ít người thế nhỉ? Chính kịch thoại kịch không phải là môn bắt buộc trong ngành biểu diễn của các cậu sao?”
"Không phải."
Mễ An lắc đầu.
"Môn thoại kịch của bọn tôi phân ra hai loại, chính kịch thoại kịch là môn tự chọn. Mặc dù Điện ảnh Thượng Hải rất nghiêm khắc, nhưng rất nhiều người dựa vào Điện ảnh Thượng Hải ký hợp đồng với công ty quản lý, mọi người đều bận đi quay phim, quay quảng cáo và thương diễn (đi tham gia khánh thành công ty, PR sản phẩm... ), vì vậy không có còn bao nhiêu thời gian để đi học hết.
Thêm vào đó thầy Tăng rất dễ nữa, chỉ cần chọn môn của ông thì sinh viên 99% đều sẽ lấy được điểm cao, đi học từ đó đến giờ lại chưa từng điểm danh, vì vậy sinh viên trốn học mới nhiều như vậy đó.' Mễ An giải thích, giống như chuyện sinh viên không đi học này là chuyện bất di bất dịch rồi.
Cố Bắc Từ lắc đâu ngao ngán, đây chính là nguyên nhân của sự hỗn loạn mấy năm gần đây trong showbiz.
Lòng người vô cùng nông nổi, nhà đầu tư chỉ muốn kiếm tiền, người mới chỉ nghĩ tới sự nổi tiếng, rất nhiêu người vốn dĩ không có kỹ năng diễn xuất lại ký hợp đồng không ngừng. Diễn xuất trong các bộ phim chất lượng kém khác nhau, thậm chí có người còn nhận một lúc ba bộ phim.
Mà lúc khán giả mở TV lên, phát hiện đâu đâu cũng là sắc thái tam tục diễm lệ, nội dung kịch bản thì não tàn đần độn, hình ảnh thì không có thẩm mĩ, kỹ năng diễn xuất của diễn viên thì vụng vê.
Khi tất cả mọi người đều cảm thấy như thế này mới là chính xác thì cũng chính là lúc đáng sợ nhất. Cố Bắc Từ nhíu mày, cô không đồng ý sống trong cảnh hồ đồ như này.
"Nghe nói thầy Tăng đối với môn này không có tâm huyết gì hết, bình thường ông ta đến tâm 10 phút thì cho sinh viên tan học rồi, căn bản không học được cái gì hết, vì vậy các lớp học đều chọn môn của ông ấy để tính tín chỉ, lúc trước lẽ nào cậu không nghe nói gì sao? Tại sao còn chọn môn này?”
Mễ An không hiểu hỏi.
Nếu không phải vì để lấy tín chỉ, thực ra cô ta cũng sẽ không đến đây, vì vậy cô ta mới không hiểu Cố Bắc Từ có tư duy lại thông minh như vậy, sao lại chọn môn học vô dụng này chứ.
"Cậu cũng cảm thấy không học được gì à?”
Trong mắt Cố Bắc Từ hiện lên vẻ kinh ngạc, lúc này tiếng chuông vào lớp thứ hai vang lên, một người đàn ông có thân hình cao gây, khuỷu tay kẹp một tập giấy tờ kẹp đi vào.
Dung mạo của người đàn ông tuấn tú, cử chỉ toát lên khí chất của dòng dõi thư hương (chỉ người có học), đặc biệt là trong mắt vẫn trong veo, hình như năm tháng không hề để lại dấu vết gì trên người đàn ông này.
Nếu không phải Cố Bắc Từ đã điều tra thây Tầng này tuổi đã ngoài năm mươi, thì giờ nói ông ta ba mươi tuổi cô cũng tin.
Bạn cần đăng nhập để bình luận