Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 670:

Chương 670:Chương 670:
Chương 670:
Trong phòng thăm cá nhân, Hứa Vận Nhi được nữ cảnh sát tháo còng tay ra, đẩy vào.
"Âm!"
Cánh cửa đóng sầm lại, dọa Hứa Vận Nhi giật mình. Cả đêm nay Hứa Vận Nhi đã biết được như thế nào là bóng tối ngục tù, bọn họ để cô ngủ ở bên cạnh nhà vệ sinh, ban đêm chuột và gián thì bò trên đầu cô.
Cô ta đã từng là một người nổi tiếng được đối đãi, hưởng thụ như thiên kim tiểu thư, dựa vào cái gì mà phải sống một cuộc sống như thế này? Tất cả những chuyện này đều là do Cố Bắc Từ hại!
"Chắc bây giờ cô đang rất tò mò hiện tại thế giới bên ngoài, như thế nào đúng không?”
Người đàn ông mặt không cảm xúc đưa điện thoại cho Hứa Vận Nhi.
Hứa Vận Nhi lập tức giơ hai tay tham lam, giành lấy điện thoại, sau đó lập tức đăng nhập vào tài khoản của bản thân trên các nên tảng xã hội lớn, tìm kiếm tin tức của mình.
Nhưng kết quả lại nhìn thấy thông báo chấm dứt hợp đồng của Hoan Ngụ, những lời chửi rủa kéo đến tràn ngập, thậm chí những người đàn ông say mê cô, lúc này cũng dồn dập gửi tin nhắn đến chửi cô.
[Tưởng Ngọc Đường: Hứa Vận Nhị, tốt nhất là cô nên câu nguyện bản thân cả đời này sẽ mãi ở trong tù không được ra ngoài, bằng không ông đây sẽ đánh chết cô]]
[Vu Cố: Khi đó tôi thật sự mù rồi mới có thể thích loại người hèn hạ như côi Nếu như cô dám ra ngoài, thì hãy đợi đấy cho tôi!
Đáng sợ nhất vẫn là Tả Hạo, thậm chí anh ta còn sắp xếp người vào tù để dày VÒ côi
Không có công ty nào ký hợp đồng với cô ta, còn có một đống người đang chờ để đánh chết côi!
"Hứa Vận Nhi, cô đã không còn đường lui nữa rồi, chấp nhận điều kiện của L tiểu thư, đó mới là con đường sống duy nhất của cô."
Lúc này, người đàn ông bên cạnh lộ ra một nụ cười đặc biệt u ám.
"Được! Tôi chấp nhận điều kiện của L tiểu thư! Chỉ cần cô ta có thể đưa tôi ra khỏi cái nơi quái quỷ này! Chỉ cần cô ta có thể khiến Cố Bắc Từ chết bất đắc kỳ tử! Tôi bằng lòng trả bất cứ giá nào!"
Hứa Vẫn Nhi nghĩ cũng không nghĩ, lập tức đồng ý.
"Được, điều kiện của L tiểu thư, trước đây tôi đã nói rất rõ với cô rồi, chúc mừng cô, Hứa Vận Nhi, bắt đầu từ bây giờ, cô lại một lân nữa giành được tự do rồi..."
Người đàn ông vừa nói, vừa mở cửa cho Hứa Vận Nhi.
Hứa Vận Nhi đầy tham lam nhìn chăm chăm thế giới ngoài cửa, Cố Bắc Từ, lần này tôi tuyệt đối sẽ không thất bại nữa, tôi muốn cô, chết!
"AI"
Sáng sớm, Cố Bắc Từ bỗng nhiên giật mình tỉnh giấc từ trong cơn ác mộng.
Cô mơ thấy mẹ, nhưng trong mơ mẹ lại không nói gì cả, cứ luôn liên tục chạy, cô cố gắng đuổi theo mẹ, nhưng mà lại không cân cô nữa.
Cố Bắc Từ hít một hơi thật sâu, đưa tay vuốt trán, cả người lại toát mồ hôi lạnh.
Lúc này, điện thoại của cô đột nhiên reo lên, là anh cả gọi điện đến.
"Có chuyện gì vậy? Anh cả?" "Anh vừa nhận được tin tức từ quản ngục, Tô Phù Dung chết rồi."
"Cái gì?"
Nửa tiếng sau, Cố Bắc Từ cấp tốc chạy đến trại tạm giam nữ Đế Kinh.
"Xin lỗi, các bạn tạm thời không thể đi vào hiện trường vụ án.'
Cảnh sát đưa bọn họ đến phòng thẩm vấn bên cạnh, mặc nhà họ Cố có thể đi vào trong phòng giam hiện trường giết người, nhưng các cảnh sát vẫn phải xem qua hiện trường, rồi lập biên bản.
"Anh cảnh sát, cho hỏi trước khi Tô Phù Dung chết, bà ta có khai báo chỉ tiết vê vụ tai nạn xe hơi của mẹ tôi không?”
Sau khi lập biên bản kết thúc, Cố Bắc Từ nóng lòng hỏi.
"Rất xin lỗi, khi chúng vừa bắt đầu mở khoá để thẩm vấn Tô Phù Dung, bà ra đã chết rôi!" Một vị cảnh sát lớn tuổi tiếc nuối nói.
"Cuối cùng, không mang lại bất kì một manh mối nào về vụ tai nạn xe hơi năm đó.'
"Đây có phải là có người cố ý đứng sau bưng tai bịt mặt người khác không? Vì sợ Tô Phù Dung nói ra bí mật, cho nên mới giết hại hung thủ hại mẹ tôi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận